Ngàn cân treo sợi tóc.
Một tia kiếm quang lướt qua, thích khách bị c.h.é.m đứt cổ họng mà chết.
Tần Yến đã cứu mạng thiên tử.
Thiên tử nhìn chàng, giọng run rẩy sau cơn thoát nạn: “Ngươi là công tử nhà ai?”
Mặt chàng lạnh như băng, chặn trước mặt Hoàng đế, mỗi bước đi là một mạng người, nơi kiếm quét qua, m.á.u b.ắ.n tung tóe.
Như lửa bừng cháy, như hoa tàn phai.
Chàng đứng giữa vũng máu, chậm rãi đọc tên mình, giọng trầm thấp lạnh lùng: “Ta là Tần Yến.”
28
Khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng nhìn chàng. Không ai dám tin rằng, kẻ bị chê cười hơn mười năm ở kinh thành, tên cặn bã của Tần gia, lại tàn nhẫn và quyết đoán đến vậy.
Ngay cả phụ thân của Tần Yến cũng kinh ngạc đến trố mắt.
Mọi người đều nghĩ rằng, chàng chỉ là một vũng bùn bẩn dưới rãnh ngầm.
Bất kỳ ai không vừa mắt cũng có thể dẫm đạp lên.
Bọn họ đã sớm quên, Tần Yến vốn dĩ nên là một thiếu niên rực rỡ tài hoa như thế này.
29
Không xa, Thái tử Dung Ngọc cũng đang đờ đẫn nhìn cảnh tượng trước mắt. Trong kế hoạch của hắn, người đến cứu giá đáng lẽ phải là hắn. Hắn sững sờ đến mức thất thần. Gươm đao vô tình, một khi đã thất thần thì khắp nơi đều lộ sơ hở.
Các thích khách thấy Tần Yến đang bảo vệ bên cạnh Hoàng đế, không thể nào tiếp cận được, bèn chuyển toàn bộ ánh mắt sang Thái tử.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chang-trai-the-su-tram-luan/3652637/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.