Ta thấy phụ thân tuổi già quỳ trước mặt Dung Ngọc, cầu xin hắn tha cho ta và mẫu thân một con đường sống, cảnh tượng hèn mọn đau xót.
Kiếp trước, Dung Ngọc nhờ vào sự trợ lực của Tô gia mà trừ khử hầu hết các đối thủ.
Nhưng cuối cùng, hắn lại ghét bỏ nhà ta vì công cao lấn chủ. Hắn nhân lúc Hoàng thượng bệnh nặng, lấy danh nghĩa Thái tử giám quốc mà nắm hết quyền hành.
Lúc đó, Tần Yến đã là Thừa tướng trẻ nhất. Chỉ có điều, chàng thường xuyên vắng mặt trong triều, như thể chẳng bận tâm gì. Nhiều người chửi rủa chàng khinh thường Thái tử, bất kính với vương quyền.
Thực ra, những lời mắng ấy không sai, chàng đúng là khinh thường Thái tử.
Nhưng đó không phải là lý do chàng không lên triều. Chẳng qua là chàng sắp chết, độc phát tác ngày càng nhiều, khiến chàng thường xuyên phải đóng cửa dưỡng thương.
Thái tử ngày càng danh vọng, còn Tần Yến thì càng ít xuất hiện.
Dung Ngọc dần không xem chàng ra gì.
Sau khi giám quốc, việc đầu tiên Thái tử làm là trừ khử toàn bộ Tô gia Thị.
"Chim hết, cung tên cất, thỏ khôn chết, chó săn bị giết."
Hắn tịch biên tài sản của nhà ta.
Hắn biến ta thành kẻ hèn mọn.
Ta đứng trước cửa kỹ viện, bị tú bà ép phải hát ca khúc tình tứ.
Những tên nam nhân bẩn thỉu trong kỹ viện đều cười nhạo ta.
Chúng chế giễu ta từng giữ gìn sự cao quý như thế nào, mà giờ cũng trở thành kẻ sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chang-trai-the-su-tram-luan/3652632/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.