Trong khi vẫn còn đang mơ màng trong ký ức kiếp trước kiếp này thì An Bình bị tiếng mở cửa làm bừng tỉnh. Đó là mẹ của cô Thẩm thị.
Thẩm thị năm nay mới hai mươi lăm, thân hình cao gầy, tóc đen dài được búi cao trên đỉnh đầu nhìn có vẻ già hơn so với tuổi. Trang phục của bà màu xám, thắt lưng đeo một cái túi thơm màu xanh cỏ mạ. Thẩm thị từ ngoài cửa đi vào, trên tay là một bát cháo nóng hổi. Thấy An Bình đã mở mắt thì nở nụ cười bước nhanh đến giường của An Bình.
“An Bình, con đã dậy rồi. Mau… ăn chút cháo đi. Đây là của Tam tiểu thư đích thân sai nhà bếp làm riêng cho con đó. Trong này còn cho thêm thuốc bổ nữa, con ăn một chút cho mau khỏi bệnh”
Thẩm thị vừa nói vửa để chén cháo lên bàn nhỏ rồi đỡ An Bình ngồi dậy, miệng vẫn luôn cười không khép được.
“Mẹ!…” An Bình nhỏ giọng gọi một tiếng.
Dù so với trí nhớ có chút xa lạ nhưng cô vẫn cảm nhận được tình thương ấm áp từ người mẹ này của mình. Vừa nhìn thấy bà, tâm tình An Bình có chút loạn khởi.
Thẩm thị thấy biểu cảm của An Bình, lại thêm đôi mắt đỏ giống như mới khóc của nàng thì đau lòng.
“An Bình, con làm sao rồi? không khỏe sao? Đau ở đâu mau nói cho mẹ, mẹ sẽ đi gọi đại phu cho con”Thẩm thị giọng nói đầy lo lắng.
An Bình không nói gì cả, chỉ nâng bàn tay nhỏ bé của mình kéo áo Thẩm thị, rồi nghiêng đầu dựa vào ngực bà. Cô hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chang-tieu-dao/76990/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.