🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiếc xe buýt lắc lư trên đường núi, tiếng động ầm ầm khiến người ta phải lo lắng nắm lấy tay vịn phía sau ghế ngồi, sợ nó có thể đổ sập bất cứ lúc nào. Người trên xe cũng không nhiều, thế nhưng họ đều quen biết nhau, dùng phương ngữ thân thiết để hỏi thăm tình hình vụ mùa.

Lâm Thanh nắm chặt tay, nhìn cảnh vật xung quanh chìm trong màn đêm dày đặc, suy nghĩ chút nữa đến nơi câu đầu tiên cậu phải nói là gì.

Lúc xuống xe cậu mang ba lô trên lưng, tay cầm theo một bao hành lý lớn, người cuối cùng bước xuống nói với tài xế: “Cảm ơn bác tài rất nhiều.”

Mới vừa đứng vững, trên mặt cậu liền dính một cái gì đó, Lâm Thanh ngẩng đầu, từ ánh đèn đường mờ mịt nhìn thấy những bông tuyết đang rơi.

Cậu có chút ngẩn ngơ, thị trấn đã không có tuyết rơi nhiều năm rồi.

Túi trong tay đột nhiên bị lấy đi, Lâm Thanh đột ngột quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt của Giang Duệ.

Anh nhìn qua rất tiều tụy, dưới ánh đèn mờ này trông còn có vẻ hốc hác hơn.

“Sao cậu lại đứng đây đợi sớm thế?” Lâm Thanh kinh ngạc hỏi.

Giang Duệ nở nụ cười, “Vậy tại sao cậu lại nói dối tớ?”

Lâm Thanh nhìn anh cười, trong lòng có một loại cảm giác không nói nên lời, nhỏ giọng nói: “Tớ sợ cậu đến đón tớ, ở đây lạnh lắm.”

Giang Duệ dùng tay còn lại đưa cho cậu một cái khăn quàng cổ, xoay người đi về phía trước, nhẹ giọng nói: “Cậu còn biết lạnh hả, vậy mà lại không choàng khăn.”

Lâm Thanh đuổi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-cau-nam-mo/162955/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.