Mọi người tắm ra xong thì bà ngoại đã chuẩn bị xong đồ để nướng cá. Từ Khả đem mấy con cá xuống cho bà ngoại làm, còn Hạ Hiểu và Khúc Tịnh Dao thì rửa rau củ rồi nhặt rau. Lục An Hạo đang ngồi nhóm lửa, kết quả bị khói hun đến ho sặc sụa. Cố Duệ vừa mới tắm xong bước ra, tóc vẫn còn ướt, giọt nước đọng trên tóc lăn theo gò má rơi xuống. Người ta nói con trai tắm xong rất có mị lực, giờ đã được tận mắt chứng kiến rồi. Từ Khả đi đến ghé vào tai Hạ Hiểu và Khúc Tịnh Dao nói nhỏ:
"Thu ánh mắt lại đi hai bạn nhỏ."
"Nhỏ con khỉ cậu ấy chứ nhỏ, tôi lớn tháng hơn cậu đấy nhá." Hạ Hiểu đánh nhẹ vào chân Từ Khả, trừng mắt nhìn cậu ta
"Tôi cũng lớn hơn cậu." Khúc Tịnh Dao cũng không chịu thua nói
"Ừ, ừ, hai cậu lớn, tôi nhỏ nhất, được chưa?"
Hạ Hiểu cùng Khúc Tịnh Dao nhặt rau xong thì đem nó xuống bếp cho bà ngoại, Khúc Tịnh Dao ở lại giúp bà còn Hạ Hiểu đi lên phía trên xem có cần giúp gì không. Lúc cô đi lên vẫn thấy tóc Cố Duệ còn ướt liền hỏi:
"Sao cậu không lau khô tóc?"
"Không lau khô được."
"Hả?"
"Hay cậu... giúp tôi đi."
Cố Duệ đưa cái khăn trong tay cho Hạ Hiểu. Cô ngập ngừng một lúc lâu mới cầm lấy cái khăn giúp anh. Có điều chiều cao của hai người chênh lệch, Hạ Hiểu vất vả nhón chân lên cũng chỉ chạm được vào tóc, hoàn toàn không lau được. Bị mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-cau-di-den-tuong-lai/2635368/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.