Buổi chiều hôm đó Cố Duệ đưa Hạ Hiểu ra ngoài ăn. Quả nhiên không gian bên ngoài vẫn thoải mái hơn trong nhà, cô ăn được rất nhiều, cũng chơi rất vui vẻ. Đến gần tối thì anh đưa cô về nhà, dặn cô phải uống thuốc đúng giờ, đi ngủ sớm,... Hạ Hiểu nghe đến nhức đầu, gật đầu lia lịa, cam đoan sẽ làm theo lời anh, giục anh về sớm. Trước khi đi Cố Duệ còn cầm theo quyển bài tập của Hạ Hiểu, nói là đem về kiểm tra xem cô làm thế nào. Cố Duệ về rồi, Hạ Hiểu mới thở phào nhẹ nhõm đặt lưng xuống chiếc nệm mỏng đã cũ. Cô lăn qua lăn lại thấy có chút không thoải mái, nhớ đến cảm giác nằm trên chiếc giường êm ái ở Cố gia, rồi nhìn lại chiếc nệm mỏng tang của mình, chỉ đành thở dài bất lực. Cô lắc lắc đầu không nghĩ đến vấn đề này nữa, đứng dậy đi vệ sinh cá nhân, rồi đi ngủ sớm một chút.
Sáng hôm sau Hạ Hiểu đi học, không chỉ sức khỏe mà tinh thần cũng tốt hơn nhiều. Khúc Tịnh Dao nhìn cô hí hửng bước vào lớp mới yên tâm. Đợi cô ngồi vào chỗ, Tịnh Dao mơi quay xuống nói chuyện:
"Hôm trước nghe Cố Duệ nói cậu nhập viện, vốn muốn đến thăm, nhưng cậu ấy nói để cậu nghỉ ngơi nên tớ không đến. Hôm nay cậu thấy thế nào rồi?"
"Đã khỏe hơn rồi, cảm ơn cậu đã quan tâm."
"Giữa chúng ta cậu còn khách sáo như vậy sao!"
Hạ Hiểu cúi đầu ngại ngùng cười. Đúng là quan hệ giữa bọn họ, nói lời này thì đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-cau-di-den-tuong-lai/2635335/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.