Sáng sớm tiệm mỳ chỉ có mỗi cô cùng Tiểu Linh. Chú thím Vương biết hôm nay con trai về nên muốn đi đón. Mặc dù Vương Tử Xuyên đã nói tự mình về nhưng hai người vẫn quyết đi cho bằng được. Hạ Hiểu và Tiểu Linh ngồi nói chuyện phiếm với nhau, chủ yếu là về buổi xem mắt của Tiểu Linh ra sao. Không nhắc thì thôi, nhắc tới là cô lại tức. Không biết mẹ cô nhờ ở đâu mà kiếm ra được người vừa vô duyên vừa gia trưởng, lại còn là mama's boy, cụ thể anh ta nói:
"Tôi là con một trong nhà, vì vậy sau khi cưới sẽ ở chung với ba mẹ tôi. Cô cũng không cần phải đi làm, chỉ cần ở nhà chăm sóc ba mẹ tôi, làm việc nhà, sinh con. À, việc sinh con quan trọng, nhất định phải là con trai. Mẹ tôi nói nhìn tướng cô chắc chắn sẽ sinh được con trai. Còn nữa, ở nhà mẹ tôi là nhất, cô không được cãi lời." Anh ta nhìn Tiểu Linh rồi nói ra một câu khiến cô tức anh ách "Nhìn cô cũng chẳng có gì xuất sắc, có điều mẹ tôi nói tốt, vậy thì tôi miễn cưỡng chấp nhận vậy."
Tiểu Linh đứng dậy cầm ly nước hất thẳng vào người anh ta, chỉ thẳng mặt anh ta mắng "Anh đúng là cái đồ vô dụng chỉ biết bám váy mẹ. Tưởng nhà giàu thì ngon lắm à, muốn nói gì là nói hả. Tôi nói cho anh biết, cái loại như anh có quăng ra đường chó nó còn không thèm. Miễn cưỡng chấp nhận tôi, tôi đây mới không thèm anh, đàn ông trên đời chết hết tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-cau-di-den-tuong-lai/2635327/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.