Lữ Thanh Tùng không cam tâm bị từ chối. Tan học cậu ta liền chặn đường Cố Duệ. Cố Duệ nhìn Lữ Thanh Tùng, vẫn là vẻ điềm tĩnh lạnh lùng, không chút dao động. Điều này cũng phần nào hạ đi uy phong của cậu ta. Lữ Thanh Tùng chỉ tay vào Cố Duệ, gằn ra từng chữ:
"Cố Duệ, tôi cảnh cáo cậu, mau tránh xa Hạ Hiểu, nếu không, tôi cho cậu một vé vào bệnh viện nằm vài tháng."
"Cậu chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh đó thôi à!"
Câu nói của Cố Duệ chính xác là đang mỉa mai Lữ Thanh Tùng, mỉa mai cậu ta chỉ biết dùng bạo lực giải quyết vấn đề. Lữ Thanh Tùng vung một nắm đấm lên, nào ngờ bị anh chặn lại hất đi. Sử dụng bạo lực thì ai mà không biết, quan trọng là nó chẳng có tác dụng gì ngoài việc làm người khác, và cả chính mình bị thương. Lữ Thanh Tùng không chịu thua, ra lệnh cho đàn em của mình xông lên. Một người không được thì nhiều người, cậu ta tin Cố Duệ sẽ không thể đánh lại nhiều người cùng một lúc. Có điều đám người đó còn chưa động vào được Cố Duệ thì đã bị Từ Khả chặn lại, còn có Lục An Hạo và La Minh Viễn. Từ Khả tỏ ra bản thân rất ngầu, đứng trước mặt bọn người đó ra oai:
"Dám ở đây gây chuyện đánh nhau, mấy người chưa nghe qua danh tiếng của bổn thiếu gia à?"
Từ Khả đang rất đắc ý thì một câu nói liền khiến cậu tụt mood
"Cậu ta là ai vậy?" Một người đàn em ghé quay sang hỏi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-cau-di-den-tuong-lai/2635263/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.