Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau
-Làm sao để ra khỏi cái phòng tối om này bây giờ....Chả thấy cái gì ngoài cái cửa...mà mình đang ở đâu đây... Đào Anh cố nhìn nhưng cũng không thấy cái gì. -Cái cửa này...thử đá xem....1...2...3!-Rầm!-Vẫn chưa...2...3! Đào Anh đá mãi nhưng vẫn không được. -Chết mất....-Đào Anh ngồi phịch xuống.-Lạnh quá.... Sáng hôm sau,tại trường. -Đào Anh đã đi đâu chứ...-Linh lo lắng.-Tối đến giờ vẫn chưa về...hay là quên đường?....nhưng cũng phải gọi chứ.... -Đừng lo Linh à...Đào Anh sẽ về thôi.-Chi cười. -Ừ....-Linh cười nhẹ. -Ư...-Đào Anh ngồi dậy-Sáng rồi á?....Đói bụng quá ~Đào Anh nhìn quanh. -Thật sự đây là ở đ-Đột nhiên có tiếng động bên ngoài.-C...Có người sao?... Soạt....Soạt...Cạch cạch cạch.. Két. -Chào buổi sáng.... -Thu... -Ô hô...Mày nhớ tên tao à? -Ừ...tao nhớ đấy...nhớ hết toàn bộ... -H..Hả? -Tao nhớ lần mày lừa tao lên sân thượng,lần mày vào Thảo nhốt tao,lần mày để dao lên cổ tao....Ôi...Tao nhớ hết đấy...Thu à?Mày tính làm gì đây? -Mày.... Nhân lúc cửa còn mở,Đào Anh chạy ra ngoài. -Này!Mày dừng lại!Này! Tại lớp... -Ê!Xuống sân đi!Đang có hai nhỏ kia chuẩn bị đánh nhau kìa! -Hả? Tất cả mọi người trong lớp chạy xuống. -Ê! -Ai vậy? -Đào Anh kìa! -Nhỏ đó nhớ lại rồi sao? -Kia là Thu! Thu và Đào Anh đang nhìn nhau. -Mày đấy!-Thu nhìn. -Xin lỗi mày...nhưng tao không rảnh đứng dưới đây nhìn mày đâu đấy. -Gì cơ? -Nếu tao nói ra toàn bộ sự thật thì sao nhỉ?Tao.-Đào Anh dậm chân.-Đang đứng ở trường đấy. -Mày... -Tao lên lớp đây. Tại lớp... -Đào...-Linh nhìn. -Hé lô! -? -Gì đấy? -Cậu... -Nhớ rồi! -Thật hả? -Ừ!Tối nay phải qua phòng Linh ngủ một bữa.Oáp... Cốc! -Ui...-Đào Anh ôm trán.-Anh... -Đấy đấy...Cái tật...-Quốc Bảo bỏ tai nghe ra. -Ô hô...mới quên anh có mấy bữa mà vậy đấy à? -Cô đấy! -Sao? -Cả lớp về chỗ!-Thầy bước vào.-Hôm nay,lớp ta có học sinh mới. -Ồ!!! -Trật tự!Ngày Giáng Sinh của trường ta thật ra bạn ấy đã đến rồi.Nhưng vì quá bận rộn với trường nên thầy không biết.Thôi,em vào đây. Chi mở cửa bước vào. -Chào mấy cậu,tớ tên là Chi. -Oa!!Đẹp gái quá. -Con nhà ai thế? -Trật tự!Chi mới từ nước ngoài về.Và từ nhỏ sức khỏe bạn ấy đã yếu.Tụi con hãy đối xử tốt với bận ấy. -Cảm ơn mấy cậu.-Chi cười. Mấy đứa con trai trong lớp chết mê chết mẩn. Chi bước đến bàn trống kế bên Quốc Bảo mà không đợi thầy nói. -Xì....-Đào Anh nhìn.-Không ngồi đâu ngồi kế bên. -Gì đấy.?-Chi nhìn qua. -Gì đâu.-Đào Anh ngẩn ngơ nói tay lấy mấy quyển vở trong hộp bàn. Tiết Toán chán nản ấy cuối cùng cũng hết. Cô Ly,cô giáo chủ nhiệm bước vào. -Cả lớp.Điểm thi đã có hết rồi. -Hả?!!! -Chết rồi... -Có rồi sao?-Đào Anh đang nằm chợp mắt ngước dậy. -Ghê thật.-Linh ngồi kế. -Nếu muốn biết điểm các em hãy xuống bảng thông báo kế bên phòng y tế nhé.Thôi cả lớp,nghỉ. Reng. -Đi thôi Đào!-Linh kéo Đào Anh đi. -Đi. Bảng thông báo... -Sao mà qua được....-Linh nói. -Bởi...-Đào Anh thở dài.-Thôi về về. -Ừ.. Nhà Quốc Bảo. -Ây...-Đào mang gối qua phòng Linh. -Sớm vậy á? -Ừa... -Linh thật sự rất lo lắng cho Đào đấy. -Xin lỗi mà. -Hì.Đào càng ngày càng đẹp ra. -Vậy hả?Đừng có nịnh tui à. -Đâu có đâu! -Hì thôi Đào đi tắm. -Ừ.Linh cũng đi. Lúc đó Chi và Quốc Bảo cũng về. -Anh lên tắm đi. -Ừ.-Quốc Bảo vẫn lạnh lơ. -Sao anh lạnh với em vậy? -Lạnh đâu. -Có mà. -Mệt quá cô nương.Lên tắm. -Ừ!Hì hì. Đào Anh bước xuống cầu thang lấy đồ. -Xì....Cứ tình tứ trước mặt người ta. -Lẩm bẩm gì đấy?-Chi ngước lên. -Gì đâu.Hỏi hoài,Không mệt à? -Gì cơ?À...Hay là thấy người ta tình tứ cái là GATO? -Ô hô!Có vụ đó hả?-Đào Anh nghiến răng. -Đúng vậy đấy. -À à...hiểu rồi hiểu rồi.-Đào Anh bước xuống kế bên Quốc Bảo. Đào Anh khoác tay Quốc Bảo. -Hay sợ...người ta vậy? -Cô....-Chi nhăn mặt. -Xin lỗi nha...-Đào Anh bỏ tay ra.-Không có đâu.Mấy người muốn làm gì thì làm tôi không quan tâm. -Sao cứ nghe là cô quan tâm thế?-Quốc Bảo chọc. -Quan tâm á?Tôi không thèm đâu.Từ lúc Chi về đây.Hai người chỉ có bên nhau.Cả cái trường giờ cũng đồn lên ầm ầm ấy.Tôi không care. Đào Anh mở cặp lấy đồ và lên lầu. -Cô ta...-Chi nhìn. Đào Anh tắm xong lấy hộp sơ cứu ra. -Ui da....Con nhỏ Thu thiệt là...đẩy thì đẩy nhè nhẹ cái.Ném người tađi.Đau...A đúng rồi...Cái bóp của mình để trong phòng Quốc Bảo. Đào Anh dán xong gõ cửa phòng Quốc Bảo. -Gì đấy? -À...tôi vào lấy cái bóp tiền của tôi lần trước để ở trỏng. -Để đâu? -Trong hộp tủ ấy. -Màu vàng á? -Ừ ừ. Cạch. -Nè. -Á á á!-Đào Anh xoay người lại.-Tắm xong mặc cái áo vào giùm cái!Lần nào cũng vậy hết mệt anh quá! -Quen rồi. Đào Anh một tay bịt mắt,một tay quơ lấy cái bóp. -Đây nè.-Quốc Bảo đặt lên tay Đào Anh. -Cảm ơn. -À cô làm cho tôi -Một ly nước cam phải không?-Đào Anh nói. -Ừ... -Quen anh quá mà.Biết rồi. -À...Cô đứng hạng 3 trường đấy. -Thật sao?! -Ừ. -Còn anh? -Hạng nhất. -Xì...Ghét! Lát sau Đào Anh cốc cửa và để ly nước cam trước cửa phòng Quốc Bảo. -Cô...-Chi bước lại. -Gì nữa đây? -Đã bảo Quốc Bảo là của tôi cơ mà. -Ai nói của tôi đâu? -Cô hay thật. -Nếu cô thích Quốc Bảo thì cứ nói.Không cần đứng trước mặt tôi nói này nóinọ.Phiền tôi lắm.Với lại tôi có nhiều bài tập phải làm.Tôi xin phép. -Cô....Bực mình! Hôm sau... -Oáp...-Đào Anh ngáp to. -Hôm qua Đào ngủ sớm lắm mà.... -Bởi vậy....Sao Linh lúc nào cũng tươi roi rói thế nhỉ?À mà dạo này không thấy Hải? -À....Hải đang đi tập luyện bóng rổ ấy mà. -Ủa Quốc Bảo không... -Không.Tại vì sau sự số hôm bữa anh ấy nghỉ một thời gian cho đến khi hết đau thôi. -Ồ...À!Hôm bữa đội nào thắng vậy? -Ừm....tất nhiên là White Star rồi. -Ủa trường mình có Hải nữa mà. -Ừ nhưng mà bên White Star có người chơi giỏi lắm. -Ai vậy? -Hình như là...Phạm gì đó cũng chả biết. Đào Anh và Linh lên lớp. Cả lớp đang bàn tán chuyện gì đó.Linh thấy liền đi hỏi. -Mấy cậu bàn chuyện gì vậy? -À!Mấytuần nữa trường mình sẽ có cuộc thi đấy! -Cuộc thi?À...Bầu cử Year's School Boy á? -Hì.Nhưng mà năm nay có Year's School Girl nữa cơ! -Hả?Có luôn?-Đào Anh nghe được. -Ừ!À mà Đào Anh mới vào trường,không biết đâu. -Ồ.... Đang bàn tán thì cô vào lớp. Cả lớp đứng dậy chào cô rồi ngồi xuống.Theo bàn tán,cô cũng nói lại hai cái bầu cử. Year's School Boy sẽ được bầu cử trước.Còn Year's School Girl sẽ được bầu cử sau. -Háo hức quá Đào ơi!-Linh cười. -Ủa chứ năm trước ai được bầu cử vậy?-Đào Anh hỏi. -Quốc Bảo.Năm năm liền đấy. -N...Năm năm?! -Ừ.Ủa cậu vào phòng anh tớ mà không biết à?Cả đống giải luôn. -À....nhớ rồi.Nào là giải học sinh giỏi quận,giải bóng rổ,giải tennis,giải tiếng anh nữa...Ghê thiệt. -Cậu nhớ hả?Hì. Đột nhiên bóng ai đó đến bàn Đào Anh đập tay xuống. Đào Anh ngước lên. Là Thu. -Gì đây?-Đào Anh mặt chán nản hỏi. -Sân thượng.Nói chuyện. -Nói chuyện?Tôi không có gì để nói với cô cả. -Gì...Cô... -Đi thôi Linh. -À ừ. Đào Anh nắm tay Linh vượt mặt Thu ra khỏi lớp. Vừa ra ngoài gặp Quốc Bảo.Hắn đang đi đến đây. -Linh.-Quốc Bảo gọi. -Dạ? -Hải nó đang ở phòng bóng rổ đó. -Hả?Thật sao?! -Ừ. -Đào à!Tớ đi gặp Hải nhé! Đào Anh không nói gì cười tươi gật gật đầu. Đào Anh không nhìn Quốc Bảo lướt qua vì biết Chi đang ở sau.Cô vào nhà vệ sinh. -Haiz...Môi mình khô quá...-Đào Anh nhìn vào gương.-Mình lại chưa bao giờ có son dưỡng.Chiều nay đi mua thử. Chuông reng báo giờ vào lớp. Thầy Hoá bước vào lớp.Lớp chuẩn bị bắt đầu thì Thu giơ tay lên. -Gì vậy em Thu?-Thầy Hoá hỏi. -Thưa thầy em muốn ra ngoài gặp cô ạ. -Lý do? -Em vừa mất điện thoại ạ. -Mất điện thoại?Em ra đi. -Mất điện thoại sao?-Đào Anh nói thầm trong miệng. Năm phút sau. Xoạch. -Đào Anh ra đây cô gặp.-Cô chủ nhiệm mặt thoáng chút buồn gọi. -V...vâng...Em xin phép thầy... Đào Anh ra ngoài. -Cô gọi em?-Đào Anh hỏi. -Cô nghe Thu nói rằng Thu nó mới mất điện thoại. -Vâng...-Đào Anh nghĩ. -Và Thu nói rằng gần đây em không được thích Thu cho lắm. -Vâng. -Vậy em vào lớp đi. -Vâng... Đào Anh bước vào lớp và nghĩ chuyện gì vậy? Sau tiết thầy Hoá.Cô lại bước vào. -Các em hãy bỏ cặp lên bàn hết cho cô. Cả lớp thấy lạ nhưng vẫn làm theo những gì cô nói. -Cô sẽ kiểm tra tất cả cặp để xem có bạn nào lấy điện thoại của bạn Thu hay không. Đào Anh mở cặp mình ra. -Nghĩ sao vậy?Làm như mình lâ-Đào Anh cảm thấy ngăn nhỏ của mình lạ.-Gì đây?.... Đào Anh mở ngăn đó ra cầm một cái điện thoại lên. -Cái này... -A!Cái đó!-Thu chỉ.-Là của em. Cả lớp đều nhìn Đào Anh. -Gì? -Đào Anh....-Linh nhìn. -Em Đào Anh.-Cô bước tới.-Cô muốn gặp em ở phòng hiệu trưởng. Gì cơ?Phong hiệu trưởng?Thật nực cười. Đào Anh đứng dậy. -Thưa cô.Em không có lấy. Cả lớp bắt đầu xì xào bàn tán. -Con nhỏ này gan thật. -Có lấy thì nhận đại đi. -Đào Anh?-Linh nhìn với vẻ mặt lo lắng. -Em Đào Anh?!-Cô chủ nhiệm đột nhiên nhăn mặt lại.-Em lên phong hiệu trưởng ngay cho cô! -Em đã nói là em không lấy cơ mà. -Không nói gì nữa hết.Lên ngay! Phong hiệu trưởng. -Em ngồi đi.-Thầy hiệu trưởng nói.-Thầy nghe em lấy điện thoại của một bạn trong lớp? -Thưa thầy em không có lấy. -Nhưng mà nó ở trong cặp của em? -Cai đó em không biết.Với lại thầy không có bằng chứng để buộc tội em.Em cũng có thể là người bị hại cơ mà. -Thầy cũng không muốn buộc tội gì em nhưng...nếu lấy thì cứ nhận em nhé. -Thầy....Em xin phép. Đào Anh trong lòng tức tối bước ra ngoài. Cạch. Trong giờ ăn trưa.Đào Anh không nói gì cả.Chỉ ngồi đó. -Đào...-Linh lo lắng. -N...này..Em sao vậy?Anh nhớ em sôi nổi lắm mà!-Hải nói. -...-Đào Anh vẫn im thinh. -Đào Anh sao vậy?-Quốc Bảo hỏi. -Chuyện là...-Linh ấp úng. -Đào Anh đã cắp điện thoại của một bạn trong lớp mà không nhận.-Chi nói tỉnh bơ. -Chi...-Linh nhìn lên. Bàn ăn cứ thế mà im lặng.Đào Anh đứng dậy.Cất khay cơm không ăn và bước ra ngoài. -Đào... Hôm đó,Đào Anh tự đi bộ về nhà Quốc Bảo.Lên phòng don đồ và ra khỏi nhà.Linh thấy vậy ngăn lại. -Đào!Cậu làm gì vậy?! -Tớ xin lỗi...Tớ phải suy nghĩ một số chuyện.Và lúc nãy ba mẹ tớ nhắn nói rằng ngày mai họ sẽ về nên tớ phải chuẩn bị. -Nhưng mà... -Không sao đâu.Tớ cũng đâu muốn vậy.Thôi,bữa nào tớ qua nhé. -Đào...Mai cậu vẫn đi học đúng không. -Tất nhiên!-Đào Anh cười. Linh ôm Đào Anh và đợi Đào Anh lên xe về.Linh cảm thấy nụ cười của Đào Anh có chút buồn.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau