Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau
-Không....không biết... -Anh hai à?-Linh nắm tay Quốc Bảo.-Anh làm gì đi chứ?! -...Cô ta không nhớ thì thôi..-Quốc Bảo lên lầu. -....Xin lỗi nhưng...mình là gì của cậu ấy vậy?..-Đào Anh hỏi Linh. -Cậu là người hầu riêng của anh ấy đấy....-Linh nói xong cũng lên phòng. -Tất cả là tại mình ư?...-Đào Anh ra cổng.-Cậu... -Sao?-Gia Huy bỏ tay vào túi. -...Tôi đã sống ở đâu vậy? -Cái căn nhà hồi sáng cô đứng chẳng phải là nhà cô sao? -Nhưng tôi không có chìa khoá... -Có lẽ cô đi học thì mang...cặp cô đâu? -Cặp...?....Không biết.... -Haiz....Bây giờ cô ở tạm nhà tôi vậy. -Hả? -Chứ bây giờ cô muốn ở đâu đây? -Chìa khoá....tôi muốn tìm lại chìa khoá! -Hả?Nhưng cô đâu nhớ nó nằm ở đâu. -Tôi...sẽ cô gắng nhớ! -Thế thì làm đi.Tôi đói rồi tôi đi về đây. -Khoan đã! -Sao? -....Tôi không nhớ được. -... -... -Ngốc.Đi theo tôi. -... -Tôi bỏ lại đấy nhá! -Đợi....-Đào Anh chạy theo Gia Huy. Rầm rầm -Anh sao vậy hả?-Linh đập cửa phòng Quốc Bảo.-Đó là Đào Anh mà!Tại sao anh không giữ Đào Anh lại?... -...-Quốc Bảo im lặng. -Sao vậy?Từ ngày Đào Anh đi,anh đã có cả chục cuộc điện thoại của Chi,sao vậy?Chi đã nói gì sao? -Nó sẽ về đấy.-Chị Dung bước đến. -Hả?...-Linh nhìn chị Dung. -Thật.Hôm bữa nó có nhắn với chị là nó sắp về nhưng không biết ngày nào.Và nó...sẽ ở đây. -Hả?...Vậy phòng của Đào Anh... -Ừ. -... -Em lên ngủ đi. -...-Linh đi vào phòng. -Đây.-Gia Huy mở cửa phòng cho Đào Anh.-Phòng này dành cho khách. -C...cảm ơn... -Anh Huy?!-Mỹ Hoa bước vào.-Cô ta làm gì ở đây?! -Em đang làm cô ta sợ đấy. -Sợ?Anh đang nói gì vậy? -Cô ta bị mất trí nhớ rồi. -Hả?Phụt!Anh giỡn đấy à? -Không. -Gì cơ?Thiệt sao?Cô ta bị gì? -Không biết. -Thôi...em đi định lại tinh thần cái anh muốn làm gì thì làm. -Cô ta là...?-Đào Anh nhìn Gia Huy. -Em gái tôi. -.... -Cô đi tắm đi.-Gia Huy đi. Soạt.Đào Anh nắm áo Gia Huy lại. -Tôi....không có đồ để thay... -Ô hô...Tôi quên mất.Vào phòng Mỹ Hoa xin đồ đi.Nghe nói có mấy bộ cô ấy không muốn mặc nữa đấy. -... ... Cốc cốc cốc. -Mỹ Hoa....-Đào Anh nói nhỏ. -Ai đấy?-Mỹ Hoa hỏi. -Là tôi...Đào Anh. -Co đến đây làm gì? -Cô có thể...cho tôi mượn đồ được không? -Đồ?Vào đi. Cạch -Đây!-Mỹ Hoa đưa cho Đào Anh. -Sao nhiều vậy?... -Mấy bộ đó tôi không mặc nữa. -Cảm...cảm ơn... -Xong rồi thì đi đi. -A..-Rầm.-Đóng cửa rồi.... ... -Mấy bộ này rõ rất đẹp mà...-Đào Anh đứng trước gương nhìn.-A...đầu mình...đau... -Đồ ngốc kia!Cô có ăn tối kh-Gia Huy mở cửa.-Này!Cô bị gì thế?!Này. -Đầu tôi....đau... -Này...không lẽ cô nhớ ra được gì sao? -Không... -Haiz...làm tôi lo muốn chết.Hết đau chưa? -Ừm...-Đào Anh gật đầu. -Có ăn tối không?Sáng giờ chắc cô chưa ăn gì. -... Đào Anh,Gia Huy và Mỹ Hoa ngồi ăn. -Cô bị gì mà mất trí nhớ thế?-Mỹ Hoa hỏi. -Tôi...không nhớ... -Oa...đây là lần đầu tiên gặp một người bị mất trí nhớ đấy! -Ăn đi.-Gia Huy nói. -Biết rồi...Thế mai cô ta mặc gì? -Đồng phục đem đi may và giặt rồi.-Gia Huy chỉ ghế phòng khách. Có một cái bao là đồng phục của Đào Anh. -A...anh không cần.. -Cần đấy. -...cảm ơn... -Ừ. -Oa...không khí gì thế này?Oa...Lovey Dovey!Ha ha ha!-Mỹ Hoa cười.-Thôi,em no rồi.Em lên phòng đây. Mỹ Hoa lên phòng còn Gia Huy và Đào Anh ngồi im lặng... -... -... -T...Tôi sẽ dọn chén...-Đào Anh đứng dậy. -Tôi sẽ giúp cô. -Thôi khỏi,tôi có thể làm mà...coi như đây là lời cảm ơn của tôi nhé. -...S...Sao cũng được. -Cảm ơn anh!-Đào Anh cười. -Tôi sẽ lên phòng.Nhớ là ngày mai cô đi học đấy. -Biết rồi! Sáng hôm sau. -Đào Anh!-Thu và Thảo từ đằng sau chạy tới Đào Anh đang đi kế bên Gia Huy. -Ơ...-Đào Anh ngẩn ngơ. -Tụi tớ nhớ cậu quá.Chiều nay đi ăn kem không? -Các cậu...là ai...? -Hả?Cậu nói gì vậy? Tụi tớ là bạn cậu mà?!-Thảo giật mạnh tay Đào Anh. -Đau....-Đào Anh nhăn mặt. -Bỏ cô ấy ra.-Gia Huy kéo Đào Anh lại. -Anh Gia Huy?-Thu nhìn. -Từ hôm nay mấy cô cấm lại gần Đào Anh. -Anh.... -Đi.-Gia Huy kéo Đào Anh. ... -Đây là lớp của cô,tôi đã báo với cô giáo chủ nhiệm rồi.Cô đừng lo.Bây giờ tôi về lớp đây. Nói xong Gia Huy đi. Đào Anh bước vào lớp. -Đào Anh....-Linh bước lại. -A...cậu....ngày hôm qua...-Đào Anh nhìn Linh. -Cậu nhớ à?Hên quá.Lại đây.-Linh kéo Đào Anh về chỗ ngồi.-Đây là chỗ củacậu,đây là chỗ của tớ.Tụi mình lúc nào cũng ngồi kế bên nhau hết. -Vậy hả....Tớ xin lỗi vì đã quên cậu... -Không sao đâu!Thôi vào lớp rồi. -Ừ... -Chào cả lớp!-Thầy Hiếu bước vào.-Hôm nay thầy có một tin muốn nói với các em.Em Đào Anh lên đây nào. Đào Anh đứng dậy bước về phía thầy. -Bạn Đào Anh đã gặp phải một số chuyện và bị mất một phần trí nhớ.Mong các em giúp đỡ bạn ấy. -Gì cơ?Có người đang bị mất trí nhớ trước mặt mình cơ đấy! -Vậy luôn! -Con nhỏ mà hay đi kế bên Quốc Bảo đó. -Đáng. -Tất cả trật tự!Các em thật là...trừ các em một hạnh kiểm do nói bạn như vậy! -Hả?!!Thầy -Không thầy thiếc gì nữa hết!Cả lớp mở sách trang 124.Đào Anh,em về chỗ đi. -Vâng... Ra chơi... -Đi ăn nào Đào Anh!-Linh kéo Đào Anh ra khỏi lớp. -A....-Đào Anh chỉ biết im lặng để Linh kéo. -Đào ăn gì?-Linh ngồi xuống cùng Đào Anh. -À....cái gì cũng được... -Vậy tớ lấy cho cậu cơm nấm nhé! -Ừ....cảm ơn... Linh đứng dậy đi lấy đồ ăn. -Linh đâu em?-Hải bước lại. -Linh?...anh quen Linh hả?... -Hả?Em nói gì vậy?Anh Hải nè.Bạn trai Linh. -.... -Anh Hải.-Linh trên tay cầm cơm nấm bước lại.-Anh...ngồi xuống đi. -Gì vậy?-Hải ngồi xuống kế bên Linh. -Thật ra...Đào Anh đang bị mất một phần trí nhớ và không thể nhớ ra ai.Trừ ba mẹ ra.Còn lại thì....-Linh lắc đầu. -Thật sao...Thế Quốc Bảo đâu? -Anh ấy...đang đợi Chi về...Đào Anh có bị mất trí anh ấy cũng không quan tâm. -Cái thằng... -Linh.-Quốc Bảo bước lại.-Cho anh mượn điện thoại đi. -Hả?Sao vậy? -Anh hết tiền rồi. -Anh lại...gọi Chi đúng không? -Thì sao? -Này!Bảo!Mấy ngày này này bị sao thế?Mày quên Đào Anh từ chuyến Hàn Quốc rồi sao?-Hải đứng dậy nhìn thẳng mặt Quốc Bảo. -Đào Anh?Không có.Cô ấy vẫn là người hầu riêng của tôi.-Quốc Bảo để tay lên đầu Đào Anh. -Ơ...-Đào Anh ngước lên. -Thật hả anh?-Linh cười. -Tất nhiên là vậy rồi. -Thằng này!Làm tao giận!-Hải cười.-Ê!Đến sân bóng rổ không.Lát có trận 3 on 3 đấy. -Ừ.-Quốc Bảo và Hải rời khỏi canteen. -Phù...-Linh thở phào. -Tớ là người hầu riêng? -Ừ.Mà hôm qua cậu ngủ ở nhà à? -Đâu có...tớ ngủ ở nhà Gia Huy. -G..Gia Huy!?Thôi tối nay cậu về đây ngủ đi. -Thật sao? -Ừ!Lúc cậu là người hầu ở nhà tớ.Cậu có phòng riêng mà.Hình như chìa khoá nhà cậu ở đó đấy. -Hả?Thật sao? -Thật. Reng! -Thôi vào lớp thôi. -Ừ... Đào Anh và Linh về lớp. Tan trường... -Đi nào Đào!-Linh kéo Đào Anh lên xe. -Ơ nhưng tớ chưa nói Gia Huy cơ mà... -Tớ nói rồi không cần đâu. -À..... Tại nhà Linh... -Cậu ngồi xuống đi,tớ lấy nước.-Linh nói rồi xuống bếp. -C..cảm ơn...-Đào Anh nhìn quanh.-Đây...là nơi mình từng làm người hầu sao?... -Cô tới rồi sao?-Quốc Bảo đi đến gần Đào Anh.-Tốt,thế làm cho tôi ly cà phê đi. -Ơ tôi... -Anh hai?!-Linh đi lại.-Đào Anh chưa nhớ được gì mà anh chọc hoài. -Không sao mà...mình cũng tính làm quen với-Ding dong! -Có ai tới à?...-Linh nhìn ra cửa. -Để...tớ ra..-Đào Anh bước ra ngoài. Két.. -Bạn tìm ai ạ?-Đào Anh hỏi. -À...mình muốn tìm Quốc Bảo..-Người con gái ấy cười nói với Đào Anh. -Ai đấ...Chi?-Quốc Bảo sững người khi thấy Chi. -Anh Bảo!-Chi chạy đến ôm Quốc Bảo.-Em nhớ anh quá! -Chi....?-Linh ngỡ ngàng. -Linh!Cậu khoẻ không?-Chi chạy đến nắm tay Linh. -Tớ khoẻ.-Linh cười. -Thôi mình vào trong đi.Đào Anh.Kéo vali của Chi vào.-Quốc Bảo đi vào cùng Linh và Chi. -Chi...đầu mình...-Đào Anh nhăn mặt. -Chi là cô gái đi bên Quốc Bảo lúc nhỏ....dễ thương lắm... -Gì cơ?Chi á?Cô gái mà chỉ cần cười là trai té lên té xuống lúc mười tuổi á? -Chi sẽ về... -A....Chi....nhớ rồi...Chi...-Đào Anh kéo vali của Chi đi vào. -Anh Bảo này...cô gái đó là ai vậy?-Chi nắm tay Quốc Bảo hỏi và nhìn Đào Anh. -Người hầu nhà anh.-Quốc Bảo nói. -Người hầu? -Ừ. -Bảo cô ta dừng đi. -Sao vậy?-Quốc Bảo nhìn Chi.Cả Linh cũng vậy. -Em làm người hầu cho.-Chi cười. -Sao được?Sức em yếu nữa.-Quốc Bảo nói. -Xì...thế em sẽ ngủ ở đâu? -Phòng Đào Anh này.Đào Anh ngủ phòng em cũng được.-Linh nói. -Thôi~Chi muốn ngủ chung phòng với Quốc Bảo.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 37 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 38 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau