Lương Dĩ Toàn đã nghe đơn khúc rất nhiều lần như vậy, giọng của ca sĩ cũng rất quen thuộc, nhưng đợi thật sự tiếp xúc với Từ Ý Phong xong, há miệng thở dốc vẫn không biết chào hỏi thế nào cho thích hợp, dùng khẩu hình nói với người đàn ông ở bên cạnh: Nói cái gì?
Qua một hai giây, Biên Tự còn chưa đưa ra tin hiệu, Từ Ý Phong ở đầu bên kia đã thăm dò kêu một tiếng: “Chị dâu?”
Lương Dĩ Toàn khẩn trương đáp lại một câu: “Xin chào.”
“Chị dâu, chị là chị dâu của em sao?”
Lương Dĩ Toàn đang nhìn Biên Tự cười đến không nhìn rõ, nói với đầu điện thoại bên kia: “Đúng là chị dâu chú…”
Từ Ý Phong cười một tiếng: “Vậy em an tâm rồi, chị dâu chị không biết đâu, tháng này lúc em bận rộn chạy thông cáo nhất lại bị anh em lôi đến trên đảo ghi âm bài hát, trạng thái không tốt còn bị anh ấy nhốt vào trong phòng tối nhỏ, ở trong phòng thu âm tròn ba ngày…”
“Một ca sĩ chuyên nghiệp vẫn muốn nhà chế tác chờ chú tìm được trạng thái,” Biên Tự nhíu mày ngắt lời anh ta, “Lời này chú nói là bán thảm hay là tự rước lấy nhục?”
Đầu bên kia yên tính ba giây, sau đó vang lên giọng yếu ớt của Từ Ý Phong: “Anh em sai rồi…”
“Được rồi, tắt đây.” Ngón tay Biên Tư bấm vào phím gọi màu đỏ.
“A từ từ, anh, em nên trả lời với bên ngoài như thế nào?”
“Là hỏi chú cưới sao?”
Từ Ý Phong: “…”
Tắt điện thoại, Lương Dĩ Toàn ghé mắt dò xét Biên Tự: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060333/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.