Edit: windy
Trán tựa lên bả vai Biên Tự, Lương Dĩ Toàn bị ánh mắt dính ở sau lưng kéo tinh thần trở lại.
Nhớ tới bà ngoại còn đang nhìn hai người, cô cuống quýt dơ tay đẩy Biên Tự ra, xoay đầu lại, nhìn bà ngoại ở trong phòng bếp vừa vặn thu hồi tầm mắt, cúi đầu lật vằn thắn.
Lương Dĩ Toàn nóng người lên, khẩn trương rời khỏi Biên Tự.
Vằn thắn ra lò, Tào Quế Trân giống như không có việc gì gọi hai người đến trên bàn cơm ăn cơm.
Lương Dĩ Toàn vừa bị cuộc gọi kia làm đảo lộn đầu óc, không yên lòng đi tới bàn ăn, cũng không đủ tinh thần mà chiếu cố đại thiếu gia.
May mà Biên Tự thấy cô tâm tình không tốt, không làm loạn thêm với cô, ở trước mặt bà ngoại coi như tử tế, không tránh đông tránh tây chọn đồ ăn hợp khẩu vị, im lặng ăn xong một bát vằn thắn nhân thịt.
Ăn xong, Tào Quế Trân đến phòng bếp thu dọn bát đũa, để Lương Dĩ Toàn lên lầu hai kiểm tra mấy đồ cũ bà bỏ từ trong hòm ra, thuận tiện liếc mắt ra hiệu với Biên Tự, giống như ám chỉ anh bồi Lương Dĩ Toàn thật tốt.
Bà ngoại vào phòng bếp, Lương Dĩ Toàn dẫn Biên Tự lên lầu, đi ở bên cạnh Biên Tự nhỏ giọng hỏi: “Anh với bà ngoại đang lén nói cái gì đấy, cứ mắt qua mày lại.”
“Có sao?” Biên Tự thuận miệng hỏi lại.
Lương Dĩ Toàn không cho anh cơ hội tránh nặng tìm nhẹ: “Có, có phải lần trước ở bệnh viện, lúc em đi mua đồ giữ ấm cho bà ngoại không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060315/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.