Sáu giờ sáng hôm sau, Lương Dĩ Toàn bị đồng hồ báo thức đánh thức. 
Biết Trình Lạc ở bên cạnh dậy muộn, cô lim dim chớp mắt một cái liền lập tức tắt báo thức, mở mắt nhìn trần nhà, nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ. 
Ngưng vài phút, Lương Dĩ Toàn cầm điện thoại, thấy tối hôm qua có một đống tin nhắn chưa trả lời. 
Tối hôm qua sau khi chương trình phát sóng, không ít bạn bè bình thường không liên lạc mấy cũng tới quan tâm “Đây phải là cậu không” “Sao lại tham gia chương trình giải trí vậy”, hoặc là khen ngợi cô “Xinh quá… Càng ngày càng xinh.” 
Kì thật độ truyền tải của chương trình không đến mức lớn như vậy, chẳng qua là giới ba lê trong nước rộng rãi, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, một hai người biết được, liền truyền cho bốn năm người khác nghe. 
Lương Dĩ Toàn khách khí trả lời từng người một, nhìn giờ một cái đã gần 6 rưỡi. 
Cô nhanh chóng xuống giường rửa mặt, thay một bộ váy sơ mi đơn giản vội vàng xuống lầu, đến lối rẽ liền ngửi thấy mùi thơm của cháo. 
Mấy ngày nay Lương Dĩ Toàn là người ra cửa sớm nhất, chưa từng gặp khách mời nào vào buổi sáng. 
Cô có chút ngoài ý muốn đi tới chỗ rẽ, thấy ‘Nữ ba’ Phan Ngọc đang bận rộn ở nhà bếp. 
Mấy ngày trước cả người Phan Ngọc mặc đồ văn phòng, hôm nay lại mặc một bộ váy liền chiffon màu trắng, trang điểm nhẹ nhàng, tóc dài cũng buộc thấp đuôi ngựa phía sau. 
Nghe thấy tiếng bước chân, cô vẫy tay với Lương Dĩ Toàn: “Chào.” 
“Chào.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-trai-cu-thanh-cp-quoc-dan/1060275/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.