"Phải đi bao lâu?" Cố Triêu Hi hỏi, "Tôi có cần về nhà lấy quần áo không?" "Không cần, " Thịnh Minh Dịch nói, "Mua." ...... Đúng là đơn giản thô bạo. Cố Triêu Hi cũng lười phiền phức, tất cả đều nghe theo anh sắp xếp là được. Hai người sắp xếp cho chó mèo xong thì ngồi máy bay về quê Thịnh Minh Dịch ở thành phố A. Sau khi xuống máy bay tài xế nhà Thịnh Minh Dịch đến đón, gọi Thịnh Minh Dịch một tiếng "Thiếu gia". Cố Triêu Hi có cảm giác như mình đang bước vào vở kịch của nhà giàu, không nhịn được cười một tiếng. Tài xế nhìn về phía cậu. Thịnh Minh Dịch nâng tay giới thiệu người bên cạnh: "Thiếu phu nhân." Tài xế lập tức lộ ra vẻ mặt khó xử. Cố Triêu Hi vẫn luôn là người hiểu lòng người, nhưng lần này lại không định giải vây giúp, ung dung nhìn anh ta, tận đến lúc đối phương gian khổ nghẹn ra một câu "Thiếu phu nhân", cậu mới thỏa mãn leo lên xe. *Đọc truyện tại tranh chính chủ wattpad-camduongquytmat hoặc wordpress-danmeimiju Trên đường về Thịnh Minh Dịch bảo "dừng xe" một lần, anh xuống xe lấy quà đã đặt trước đó, xách về nhà cùng Cố Triêu Hi. Dù sao mấy năm rồi anh không về nhà, mà dù sao lần này cũng mang theo "đối tượng" về nhà, nói chung cũng phải có chút dấu hiệu chứ. Rất nhanh đã đến nhà, Thịnh Minh Dịch hỏi: "Căng thẳng không?" "Tôi có gì mà phải căng thẳng?" Cố Triêu Hi cảm thấy buồn cười, "Tôi vui sướng còn không kịp ấy chứ." Thật ra đây là lần đầu tiên cậu đến nhà họ Thịnh. Trước kia lúc hai người yêu nhau vốn không có cơ hội đến. Xe chạy vào một khoảng trang viên xanh biếc, khu nhà cao cấp nhà họ Thịnh hiện ra trước mắt. Người nhà Thịnh Minh Dịch đã sớm nhận được tin tức, cả nhà xếp thành hàng đón thiếu gia trở về. Sau khi xe dừng lại, Thịnh Minh Dịch xuống xe, Cố Triêu Hi ngồi trong xe không nhúc nhích. Tận đến lúc Thịnh Minh Dịch đi sang bên này mở cửa giúp cậu, cậu mới chậm rì rì bước xuống xe, chủ động vươn tay ra. Thịnh Minh Dịch giống như một kỵ sỹ hầu hạ công chúa xuống xe, cầm tay cậu một cách lịch sự. Chuyện này hai người cũng không hề thương lượng với nhau trước, nhưng lại phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Dù sao bọn họ cũng có chung mục đích, đều muốn chọc tức mấy người kia. wattpad-camduongquytmat Hai người tay trong tay đi về phía trước, Thịnh Minh Dịch mang theo nụ cười dịu dàng nói: "Ba, mẹ, đây là bạn trai mới của con, Hướng Hi." Cố Triêu Hi cũng mỉm cười giống anh: "Chào chú, chào dì, chúc mừng năm mới ạ." "Chúc mừng năm mới chúc mừng năm mới." Mẹ Thịnh cười ha hả ôm lấy con trai, rồi lại thân thiết ôm lấy Cố Triêu Hi, sau đó mang bọn họ vào nhà. Cố Triêu Hi quả thật là không bị đánh, mà lại còn được người nhà bọn họ từ trên xuống dưới tiếp đãi long trọng, chứng tỏ Thịnh Minh Dịch đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ đúng là có tác dụng. Ngoài ba Thịnh Minh Dịch đã sớm chào hỏi thì tất cả những người ở đây đều giả vờ như đây là lần đầu gặp mặt. Cố Triêu Hi cảm thấy buồn cười. Tất cả mọi người đang diễn trò, còn Thịnh Minh Dịch chẳng hay biết gì, đúng thật là thú vị, còn thú vị hơn cả mấy bộ phim máu chó chiếu lúc tám giờ nữa. Đúng lúc đến bữa tối, đầu bếp trong nhà đang làm một bàn đồ ăn phong phú, Cố Triêu Hi ngồi cạnh Thịnh Minh Dịch, gương mặt mang theo nụ cười mỉm, trong lòng lại đang nghĩ đừng nói là bọn họ bỏ độc vào thức ăn nhé? Không phải chứ? Không phải chứ? Thịnh Minh Dịch gắp thức ăn cho cậu, cậu không dám đụng đến. Thịnh Minh Dịch: "?" Cố Triêu Hi cười không nói gì, cũng gắp thức ăn cho anh, tỏ ý anh ăn trước đi. Thịnh Minh Dịch lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, đành phải làm chuột bạch. Thấy anh ăn rồi Cố Triêu Hi mới dám động đũa. Trong bữa ăn khống khí cực kỳ hài hòa, ba Thịnh mẹ Thịnh đều rất ân cần, bảo bọn họ ăn thức ăn, cũng không hỏi mấy câu hỏi linh tinh. Nhìn thấy cảnh tượng cha hiền con thảo cả nhà hòa thuận vui vẻ ấy, Cố Triêu Hi đoán năm ấy Thịnh Minh Dịch và người nhà nhất định đã xảy ra mâu thuẫn cực kỳ nghiêm trọng, dẫn đến bọn họ bây giờ không dám cưỡng ép anh. Nhưng như vậy lại không thú vị. Cậu rất rõ ràng mình là vì muốn thấy trận rắc rối này mới đến, bây giờ hình như chẳng còn gì thú vị nữa. Cậu không nhịn được nhìn Thịnh Minh Dịch. wattpad-camduongquytmat Đối phương lập tức chú ý tới ánh mắt của cậu, cũng nhìn lại, ánh mắt như muốn hỏi cậu muốn gì. Cố Triêu Hi nhìn gương mặt anh tuấn của anh, nhịn không được nghĩ, nếu mình mà là một người có tính cách não tàn, to gan hôn anh một cái ngay trước mặt bọn họ, thì ba anh ta chắc chắn sẽ bùng nổ luôn. Nhưng cậu rốt cuộc vẫn là một người lí trí, không dám chơi như vậy. Cậu nhìn những thứ trên bàn, trước mặt cậu có một đĩa tôm chiên xù vàng óng xốp giòn, là món mà cậu thích ăn. Thịnh Minh Dịch từ trước đến nay không thích ăn tôm cua, chắc là cố ý bảo đầu bếp chuẩn bị cho cậu. Cậu gắp lên một con tôm chiên xù, đưa đến bên miệng anh. Thịnh Minh Dịch hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh đã há miệng, cực kỳ tự nhiên ăn thứ đồ ăn mà anh không thích này. Cố Triêu Hi quay đầu nhìn mặt ba anh, qủa nhiên nhìn thấy người chú tôn kính ấy đang nhíu mày, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, giả vờ như không nhìn thấy. Người dì tôn kính kia cũng có vẻ như muốn nói rồi lại thôi, chắc là muốn nói với cậu rằng con trai của bọn họ không thích ăn tôm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại nhịn xuống không nói. Cố Triêu Hi lại nhìn bàn ăn, nhưng đáng tiếc là không có món tim lợn xào, không thể để cậu tập hợp đủ "Tôm lột vỏ tim lợn*". (Ý nghĩa chính của câu này là muốn giết người thì phải tìm đến điểm yếu nhất của họ) Nhưng ngoài dự đoán cậu lại nhìn thấy trên bàn có một đĩa gan lợn xào. Tốt quá! Dùng cái này thay thế cũng được. Cậu nhẹ nhàng quay bàn xoay, chuyển món ăn đến trước mặt mình, gắp một miếng gan lợn, đút cho Thịnh Minh Dịch. Món này Thịnh Minh Dịch cũng không thích ăn, nhưng vẫn ăn. Cố Triêu Hi lại nhìn ba Thịnh một cái, trong lòng nghĩ, chú thân yêu, tôi đây giết người moi tim ngài get nổi không? Ba Thịnh cười không nói. Trong đầu Cố Triêu Hi vang lên một câu hát: Bạn không thật sự vui vẻ, cười mà không nói chỉ là lớp vỏ bọc của bạn. Vậy thì tiếp tục. * "Minh Dịch, em muốn ăn bánh rán vừng......" Cố Triêu Hi ghé sát vào người Thịnh Minh Dịch, nhỏ giọng nói. Giọng nói của cậu rất dịu dàng, lại cố ý giả vờ đáng thương, giống như một cậu bé tìm anh trai đòi kẹo ăn, cực kỳ chọc người muốn yêu thương. Thịnh Minh Dịch lập tức gắp cho cậu. wattpad-camduongquytmat Không đợi anh bỏ chiếc bánh tròn tròn kia vào bát của mình, Cố Triêu Hi há miệng ra, ý là muốn được đút. Thịnh Minh Dịch dùng ánh mắt yêu chiều nhìn cậu, đưa bánh rán vừng vào miệng cậu. Cố Triêu Hi bị hành vi này của mình làm cho ghê tởm, nhưng sau khi ăn xong miếng bánh ấy vẫn cho người ngồi bên cạnh một nụ cười xán lạn. Cậu vẫn luôn biết mình cười lên trông rất đẹp, do đó vũ khí này được cậu vẫn dụng rất tốt. Thịnh Minh Dịch cũng cười, tiện đà nâng tay lên lau hạt vừng dính trên miệng giúp cậu. Một bữa cơm này Cố Triêu Hi ăn vô cùng vui vẻ, cực kỳ thỏa mãn. Sau khi ăn xong ba Thịnh gọi Thịnh Minh Dịch vào thư phòng, còn Cố Triêu Hi lại bị mẹ Thịnh kéo ra ngoài tản bộ tiêu cơm. Cậu vốn tưởng rằng mẹ Thịnh sẽ nhân cơ hội này nói chuyện hoặc phân tích khuyên nhủ gì đó với cậu cơ, không nghĩ đến lại không hề đề cập đến vấn đề này, thật sự chỉ là tản bộ mà thôi. Nghĩ lại khó lắm Thịnh Minh Dịch mới về nhà được một chuyến, hai người chắc là không muốn kích thích anh sớm như vậy. Một giờ sau Thịnh Minh Dịch ra ngoài tìm bọn họ, gọi bọn họ về nhà nghỉ ngơi. Anh lấy áo khoác ngoài khoác lên cho mẹ, còn mình thì cực kỳ tự nhiên nắm lấy tay Cố Triêu Hi. Tay anh vừa to vừa ấm, làm cho người ta có một loại cảm giác an toàn, Cố Triêu Hi có chút chưa thích ứng được, nhưng cũng ngại gạt tay anh ra trước mặt mẹ anh, nên chỉ có thể cứng đờ người để anh dắt về nhà. Sau khi vào nhà, Cố Triêu Hi nhỏ giọng hỏi: "Tôi ngủ ở đâu?" Thịnh Minh Dịch dùng âm thanh mà mẹ anh có thể nghe thấy: "Đương nhiên là em ngủ với anh rồi, bé ngốc." Hơn nữa còn cực kỳ thân thiết xoa xoa đầu cậu. "Được rồi." Cố Triêu Hi đồng ý. Nhưng cậu cũng chẳng lo lắng đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì. Cậu được đưa vào phòng ngủ của Thịnh Minh Dịch, một căn phòng rộng rãi, một chiếc giường lớn, một bộ sofa, còn ngăn ra một khu dùng để ngồi chơi nghỉ ngơi. Thịnh Minh Dịch đưa cho cậu một bộ quần áo ngủ mới, cậu tắm xong thì chiếm luôn giường của anh, nằm trong chăn nghịch điện thoại. Cậu đột nhiên tò mò nghĩ, sau đó tò mò lên mạng tìm "tôi đến nhà bạn trai cũ qua đêm" sẽ xảy ra chuyện gì, kết quả cũng ra một đống mấy thứ linh tinh. Kết quả của mấy lần tìm kiếm trên tiêu đề đều viết "Đến nhà bạn trai cũ qua đêm phải mang theo nó!" Không cần nhấn vào xem cũng biết, nhất định là mang theo bao. Không cần lo lắng, có dùng được đâu. Cậu tắt trang tìm kiếm đi, chơi cái khác. Đợi đến lúc đối phương tắm xong đi từ nhà tắm ra, cậu cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên nhìn. Quả nhiên, Thịnh Minh Dịch đi đến trước tủ quần áo, mở cửa ra, từ trong tủ lấy ra một cái chăn, để lên sofa, rồi lại ra ngoài. Anh bưng một cốc sữa nóng đến bên giường. wattpad-camduongquytmat Cố Triêu Hi ngồi dậy uống sữa, lơ đãng nhìn qua lồng ngực rắn chắc của Thịnh Minh Dịch, rồi lại vội vàng cụp mắt xuống. Đợi cậu uống xong Thịnh Minh dịch mang cốc ra ngoài, rồi lại mang thêm một cốc nước nóng để lên tủ đầu giường, sau đó đi đến sofa nằm xuống. "Tôi tắt đèn nhé?" Cố Triêu Hi nói. Thịnh Minh Dịch nhẹ nhàng "Ừ"một tiếng. Hai người tự nghịch điện thoại của mình, ánh sáng từ màn hình điện thoại di động chiếu lên mặt hai người. Thịnh Minh Dịch nói: "Tôi không thích ăn tôm cua và cả gan lợn nữa, lần sau đừng gắp cho tôi." Cố Triêu Hi buồn cười, nhưng chỉ có thể nhịn: "Xin lỗi, tôi biết rồi." Thịnh Minh Dịch còn nói: "Tôm lột vỏ tim lợn?" Cố Triêu Hi có vẻ ngạc nhiên: "Anh hiểu?" "Rõ ràng như vậy, ba tôi chắc chắn cũng nhìn ra." "Anh đau lòng à?" Ngữ khí của Thịnh Minh Dịch cực kỳ bình thản nói: "Làm rất tốt." Cố Triêu Hi cười rộ lên: "Cảm ơn đã khích lệ." Qua thêm mười phút nữa, Thịnh Minh Dịch lại hỏi: "Lá chắn cần thêm tiền không?" Cố Triêu Hi không chút để ý nói: "Theo lý mà nói là cần." "Theo lý mà nói?" Thịnh Minh Dịch xoay người, từ sofa nhìn về phía cậu, "Trước kia cậu cũng nhận kiểu công việc này sao?" "Đúng vậy. Làm bạn trai của mấy cô gái, hoặc là làm bạn gái của mấy bạn nam, hoặc là làm bạn trai của mấy bạn nam tôi đều đã làm qua." Cố Triêu Hi nói, "Rất nhiều người đều cần một cái lá chắn." Cậu hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thịnh Minh Dịch: "Sao? Anh để ý à?" "Tôi đã từng xem quy định liên quan của công ty cậu, " Thịnh Minh Dịch nói, "Theo như tôi thấy thì chủ thuê không thể đưa ra những yêu cầu tiếp xúc thân mật đối với các cậu. Các cậu cũng không thể chủ động thân cận khách hàng, nếu không sẽ bị nghiêm trị." "Vậy sao anh còn lấy tôi ra làm lá chắn?" "Bởi vì giao dịch giữa tôi và cậu không thông qua app của các cậu." Thịnh Minh Dịch cực kỳ thoải mái, "Hơn nữa hôm nay lúc xuống xe, cậu đã chủ động đưa tay ra cho tôi, cho nên tôi nghĩ là cậu đồng ý phối hợp với tôi làm mấy kiểu tương tác đơn giản." Cố Triêu Hi không còn lời nào để nói. wattpad-camduongquytmat Một lát sau cậu thờ ơ hỏi: "Cần tôi kêu hai tiếng không?" Thịnh Minh Dịch nói: "Không cần, cảm ơn." Cố Trêu Hi cười: "Không cần thêm tiền, miễn phí đấy. Bạn trai cũ từng khen tôi là tôi rên rất hay đấy." "Cảnh cáo cậu lần đầu, " Thịnh Minh Dịch đứng đắn nói, "Tuy rằng chúng ta chỉ là người yêu giả, nhưng xin cậu đừng có nằm trên giường của tôi lại nhắc đến thằng đàn ông khác." Cố Triêu Hi: "......" Đó là thằng đàn ông khác à? Đó còn không phải là anh à? Trong bóng tối cậu nguýt anh một cái: "Hừ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]