- Mật Kết- Bài đăng được đăng từ hôm qua -- 【 Thịnh tiên sinh: Có ai muốn nuôi chó mèo không? Chúng nó là của bạn trai cũ, nhìn thấy là đau lòng, không muốn nuôi nữa. Mèo Ragdoll và Golden, hai đứa đã được năm tuổi, cơ thể khỏe mạnh, rất ngoan. Điều kiện nhân nuôi: Hy vọng ngài là người dân bản địa, thu nhập ổn định, có kiến thức nuôi chó mèo, yêu động vật, kiên nhẫn. Và còn, mong ngài sẽ chấp nhận người đến thăm. Nếu có ý muốn nuôi có thể nhắn tin cho tôi xem ảnh, hoặc đến tận nhà xem cũng được. Tôi có thể lái xe đưa bọn nó đến, cũng tặng kèm cả đồ ăn và đồ dùng. 】 Bên dưới còn có ảnh của Hermes và Nãi Tích. Sau khi xem xong Cố Triêu Hi trực tiếp gọi điện cho Thịnh Minh Dịch. "Xin chào, tôi, nhận nuôi." Thịnh Minh Dịch ở đầu dây bên kia có hơi do dự, sau đó hỏi: "Cậu xác định à?" Cố Triêu Hi gật đầu: "Tôi xác định." Dù sao cũng là do cậu nhặt về, cậu lo người khác chăm sóc không tốt. Hơn nữa, tuy cậu và Thịnh Minh Dịch không còn tình cảm nữa, nhưng cậu vẫn có tình cảm với hai đứa nó. wattpad-camduongquytmat Thịnh Minh Dịch lại hỏi: "Điều kiện của tôi cậu OK hết chứ?" "Không thành vấn đề." Cố Triêu Hi nói, "Hôm nay tôi có chút việc, ngày mai hoặc ngày kia tôi đến đón bọn nó. Phiền anh chăm sóc giúp tôi hai ngày nữa." Thịnh Minh Dịch nói: "Được." Sau khi tắt máy Cố Triêu Hi vội vàng đi thuê phòng, nếu nuôi chó mèo thì phải thuê một căn phòng có không gian hoạt động, nhà cậu bây giờ quá nhỏ, cũng không tiện. Cậu tiêu tốn cả một buổi sáng mới tìm được một căn phòng phù hợp, buổi chiều mặc kệ tuyết lớn mà chuyển nhà. Buổi tối bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, bận đến tận nửa đêm, mệt gần chết. Thật vất vả mới dọn dẹp xong, Cố Triêu Hi ngồi phịch xuống sofa thở ra một hơi. Nhìn ngôi nhà hai phòng ngủ một phòng khách của mình, sáng sủa sạch sẽ, tâm trạng của cậu cũng tốt hơn rất nhiều. Nhưng vừa nghĩ đến tiền thuê căn phòng này thì thịt trên người cậu lại bắt đầu đau. Nếu không phải vì muốn nuôi chó mèo thì cậu sẽ không nỡ ở một căn phòng tốt như thế này đâu....cậu vẫn đang phải tích tiền đấy. Sáng sớm hôm sau, Cố Triêu Hi nói với Thịnh Minh Dịch bản thân đã chuẩn bị xong. Cậu tính đợi đối phương tan làm thì sẽ đến nhà anh đón hai đứa. Nhưng buổi sáng Thịnh Minh Dịch đã thông báo cho cậu có thể đến đón. Cố Triêu Hi lái xe đến nhà anh. Bên ngoài tuyết bay đầy trời, khung cảnh thuần một màu trắng xóa, làm cho mọi thứ trở nên tiêu điều sơ xác. Sau khi đến nhà Thịnh Minh Dịch, có thể là do cậu lỗi giác, nhưng cậu cứ cảm thấy Thịnh Minh Dịch giống như phiền muộn hơn trước kia một chút, cũng gầy hơn nữa, không biết là do công việc quá bận hay thật sự là thấy cảnh đau lòng. Nhưng những thứ này không cần cậu quan tâm. wattpad-camduongquytmat Cố Triêu Hi đi theo anh vào nhà, Hermes vẫn nhiệt tình như mọi khi. Cậu sờ đầu nó, bị Hermes liếm cho cả tay toàn là nước miếng. Sau khi cậu rửa tay xong, Thịnh Minh Dịch rót cho cậu một cốc nước nóng, bảo cậu ủ ấm tay. "Sao tự nhiên lại không muốn nuôi nữa......" Hai tay Cố Triêu Hi xoay xoay cốc nước nóng kia, sau lại dùng nó cọ cọ lên hai má lạnh buốt. Thịnh Minh Dịch nói: "Mắt không thấy lòng không phiền." "Không phải đã nuôi nhiều năm như vậy rồi sao?" Cố Triêu Hi nhìn về phía anh. Thịnh Minh Dịch mặc một bộ quần áo ở nhà màu ngà, nhìn có vẻ ấm áp, nhưng tinh thần lại lộ ra vẻ mệt mỏi. "Chính vì nuôi quá nhiều năm." Ánh mắt Thịnh Minh Dịch dừng lại trên người bé mèo, " Nhìn thấy bọn nó lại nhớ đến bạn trai cũ....càng nghĩ đến lại càng không nhớ ra được khuôn mặt của em ấy, càng không nhớ được những chuyện đã qua, phiền lắm." "Được rồi, " Cố Triêu Hi uống một ngụm nước, sau đó nhìn xung quanh nói, "Đồ đạc để ở đâu rồi? Chuyển lên xe thôi." Thịnh Minh Dịch nhìn cậu, do dự: "Ở lại ăn cơm trưa đã." Cố Triêu Hi cười cười: "Không cần đâu." "Ăn đi, " Thịnh Minh Dịch nói, "Tôi muốn ở cùng bọn nó thêm lúc nữa." Anh đã nói như vậy rồi, Cố Triêu Hi tự nhiên cũng không thể miễn cưỡng. Thịnh Minh Dịch đứng dậy đi nấu cơm, Cố Triêu Hi cũng đi cùng rửa rau gì đó giúp anh. Cậu biết trù nghệ của người này rất tốt. Trước kia Thịnh Minh Dịch thường xuyên tốn rất nhiều tâm tư đi học nấu ăn, có nhiều ý tưởng, vẫn luôn khiến cho cuộc sống vô vị nhạt nhẽo thành nhiều cảm xúc khác nhau, Cố Triêu Hi cũng rất thích điều này ở anh. Vừa lãng mạn, vừa khôn khéo, vừa dịu dàng....ai lại không thích được chứ. Trước kia lúc Thịnh Minh Dịch nấu cơm luôn không để cậu giúp, bắt cậu nghỉ ngơi, nói cái gì mà "Vương tử nhỏ không thể làm những việc nặng nhọc này, Vương tử nhỏ chỉ cần chờ ăn là được", Nhưng cậu cực kỳ hưởng thụ cảm giác cùng người yêu mình nấu cơm, cho nên thường xuyên nhúng tay. Hoặc nói là, thêm phiền. wattpad-camduongquytmat Khói lửa nhân gian là ấm áp nhất. Bất luận lên lớp có bao nhiêu phiền não chỉ cần về gian phòng thuê kia, ăn cơm với Thịnh Minh Dịch cậu đã có thể quên hết những thứ phiền não kia. Mà bây giờ, những hành động dư thừa này lại khiến cho cậu thêm phiền lòng. Chỉ vì Thịnh Minh Dịch vừa thái rau vừa tỏ ra không để ý hỏi cậu: "Ngày trước cậu có nấu cơm cho bạn trai cũ ăn không?" Cố Triêu Hi nói: "Có...... nhưng bình thường đều do anh ấy nấu. Anh ấy thường sẽ không cho tôi đụng tay vào......" Thịnh Minh Dịch cuối cùng cũng nở một nụ cười tươi: "Nếu đổi lại là tôi, tôi cũng sẽ không nỡ để đối tượng của mình mệt." Cố Triêu Hi: "......" Có ý gì? Không ngờ anh muốn tôi ở lại là vì muốn rát vàng lên mặt mình đấy?? Muốn tôi thấy hối hận chứ gì? Phi phi phi. Cố Triêu Hi lấy cớ ra xem mèo, rời khỏi phòng bếp. Khóe môi Thịnh Minh Dịch cong lên, cắt khoai tây thành sợi nhỏ. * Cơm trưa cực kỳ phong phú, tất cả đều là...... "Đều là món ăn mối tình đầu của tôi thích, không biết có hợp khẩu vị của cậu không." Thịnh Minh Dịch cởi tạp dề ra ngồi xuống, khách sáo hỏi, "Cậu có muốn uống chút rượu không?" "Không không không, " Cố Triêu Hi liên tục xua tay, "Tôi uống nước là được." Vì thế Thịnh Minh Dịch rót thêm nước cho cậu. Thấy cậu ăn một miếng, lại hỏi: "Mùi vị thế nào?" Như thế nào cũng không thể nói khó ăn cho nên Cố Triêu Hi nói: "Ngon lắm." Là hương vị của mối tình đầu chính tông. wattpad-camduongquytmat Thịnh Minh Dịch cảm thấy mĩ mãn, cười nói: "Vậy cậu ăn nhiều lên." Cố Triêu Hi đã rất lâu rất lâu rồi không được ăn cơm anh nấu, muốn bản thân rụt rè một ít, ăn ít thôi, nhưng lại lo ăn quá ít làm cho đối phương mất hứng, trong lúc đang còn do dự không tự giác được lại thành ra ăn quá nhiều. Ăn quá no thì đại não trở nên hơi trì độn. Nhìn thấy Thịnh Minh Dịch đang nghiêm túc thu dọn bàn ăn, cậu không nhịn được nghĩ, một người đàn ông ưu tú như vậy, thật đáng tiếc khi chỉ có một mình, haizz. Sau đó cậu lại giật mình bừng tỉnh, trong lòng mắng bản thân cứ thích quản chuyện của người khác! Người ta một mình hay không liên quan mẹ gì đến mày! Ba giờ chiều, hai người bắt đầu xử lí thủ tục nhận nuôi. Bọn họ mang chó mèo và các đồ dùng của hai đứa chuyển ra xe Thịnh Minh Dịch. Thịnh Minh Dịch dựa theo trí nhớ lái xe về phía nhà Cố Triêu Hi, nhưng trên đường Cố Triêu Hi lại tự điều hướng khác giúp anh thiết lập lại lộ trình. Thịnh Minh Dịch vẫn nghĩ đó là đường tắt cơ, không nghĩ đến cuối cùng lại đến một tiểu khu khác. "Tôi chuyển nhà rồi......" Đến lúc này Cố Triêu Hi mới nói ra chân tướng. Thịnh Minh Dịch: "Vì nuôi chó mèo?" "Không phải, chuyển hơn nửa tháng rồi." Cố Triêu Hi nói, "Phòng thuê lúc trước bị chủ nhà thu hồi rồi." Thịnh Minh Dịch không nói gì thêm, chỉ giúp cậu chuyển đồ xuống. Lúc mèo và chó được đưa đến nhà mới, hai đứa cực kỳ tò mò, đi khắp nơi ngửi ngửi nhìn nhìn. Cố Triêu Hi pha trà mời Thịnh Minh Dịch, anh ngồi xuống một lúc, sau khi uống xong chén trà thì đứng dậy chào tạm biệt. Trước khi đi anh còn nói với cậu: "Tôi có thể sẽ đến thăm, có thể không." Cố Triêu Hi nói: "Được." Cậu tiễn anh đến cửa thang máy, Hermes cũng đi theo. Chú chó có lẽ nghĩ rằng Thịnh Minh Dịch chỉ đang đi làm như ngày thường thôi, cho nên cũng không biểu lộ ra dáng vẻ li biệt, còn vẫy vẫy đuôi với người bước vào thang máy. Trong ánh mắt của Thịnh Minh Dịch có vài phần không nỡ, nhưng cửa thang máy rất nhanh đã đóng lại. Cố Triêu Hi kéo chú chó quay về nhà, chính thức bước vào cuộc sống một người một chó một mèo tươi đẹp. Chỉ là cậu không nghĩ đến, Thịnh Minh Dịch lại đến thăm sớm như vậy....ngày hôm sau đã đến rồi, còn mang theo đồ ăn mới cho hai đứa. Chủ cũ đến thăm, Cố Triêu Hi đương nhiên là phải nhiệt liệt hoan nghênh, vừa hay cũng đã hơn mười một giờ, nên cậu đành phải giữ người lại ăn cơm trưa. Thịnh Minh Dịch cũng vào bếp giúp cậu sào rau. Sau khi ăn xong Cố Triêu Hi nhận được điện thoại, xuống lầu nhận chuyển phát nhanh. Cậu ở dưới tầng một hơn ba mươi phút, sau khi về nhà phát hiện ra Thịnh Minh Dịch đang dựa vào ghế sofa ngủ, bé mèo cũng đang nằm trên đùi anh ngủ. Cố Triêu Hi sờ trán anh, không bị sốt. Nhưng lại sờ khiến Thịnh Minh Dịch tỉnh lại. wattpad-camduongquytmat "Anh muốn nghỉ trưa một lúc không?" Cậu lễ độ chỉ chỉ vào phòng ngủ của chính mình, "Anh lên giường của tôi ngủ đi." Thịnh Minh Dịch dùng sức mở mắt ra, sau đó lắc lắc đầu: "Tôi ở đây nhắm mắt một lúc là được." Nói xong nhắm hai mắt lại. Cố Triêu Hi nhẹ chân nhẹ tay đặt đồ chuyển phát nhanh xuống, lấy một cái chăn đắp lên người cho anh, sau đó chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên mấy độ. Một lát sau đầu Thịnh Minh Dịch nghiêng ngã làm anh tỉnh lại. Nhìn anh ngủ không được thoải mái, Cố Triêu Hi đi đến bên cạnh kéo lấy tay anh: "Anh lên giường ngủ đi......" Mắt Thịnh Minh Dich giăng đầy tơ máu, mơ mơ màng màng đi theo cậu vào phòng ngủ. Hai giờ chiều, Cố Triêu Hi đánh thức anh dậy: "Đến giờ đi làm rồi." Bé mèo cũng nhảy lên giường, đi vòng quanh trên gối. Thịnh Minh Dịch trở mình, lầm bầm: "Không đi làm đâu......" Cố Triêu Hi nâng một góc chăn lên để bé mèo chui vào: "Vậy anh cứ ngủ đi." Thịnh Minh Dịch nhường cho bé mèo một chỗ nằm, nó quay đi quay lại mấy vòng sau đó nằm xuống ngủ cùng anh. Nhìn thấy bên dưới con mắt anh là quầng xanh đen, chắc gần đây lại tăng ca suốt đêm chứ gì. Cố Triêu Hi đoán anh chắc phải ngủ còn lâu, cho nên cậu xuống tầng đi đến chợ gần nhà mua một ít đồ ăn mang về, chuẩn bị nấu bữa tối. Đương nhiên cậu không nghĩ rằng mình sẽ thịnh tình khoản đãi người yêu cũ rồi, đây chẳng qua là có qua có lại mà thôi. Người ta cũng đã quan tâm đến việc ăn uống của mình thì mình cũng không thể thất lễ. Mùa đông nên trời tối rất nhanh, năm giờ chiều đã nhuốm một mảnh đen xì. Cố Triêu Hi bắt đầu nấu cơm. Đợi cậu làm xong cơm, vào phòng ngủ gọi người, nhưng gọi mãi vẫn không tỉnh. Đương nhiên không thể cưỡng chế bắt người dậy, cho nên cậu tự ăn cơm trước. wattpad-camduongquytmat Lúc ngồi ăn cơm cậu lại nhịn không được nghĩ một vài vấn đền khá là nghiêm trọng -- Lỡ như Thịnh Minh dịch ngủ đến tận đêm khuya, lại phải giữ người lại qua đêm à? Không tốt lắm đâu nhỉ...... là bạn trai cũ, haizz....nhưng mà cưỡng chế đuổi người ra lại càng không tốt đúng không? Bên ngoài tuyết đang rơi, lái xe sẽ nguy hiểm, bản thân cũng đã từng qua đêm ở nhà anh ta rồi....người ta cũng có nói gì đâu. Nhưng Thịnh Minh Dịch mất trí nhớ rồi, không biết cậu là người yêu cũ, nhưng cậu -Cố Triêu Hi đây không hề mấy trí nhớ. Cậu nhớ rất rõ từng thứ nhỏ nhất khi hai người sống chung. Trời ơi...... Rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Đúng là rối rắm mà. Cố Triêu Hi cực kỳ bất an, không nhịn được mở chai rượu vang ra tự rót tự uống. Một mình cậu cũng không uống nhiều. Sau khi ăn xong cậu lại tiếp tục rối rắm, lâu lâu lại ngoái đầu nhìn về phía cửa phòng ngủ. Cứ mãi rối rắm như vậy,.....đến tận mười một giờ đêm. Thịnh Minh Dịch vẫn vẫn vẫn chưa tỉnh!! Người này muốn ngủ đến chết à? Anh ta không đói sao? Cố Triêu Hi lại vào sờ trán anh, nhiệt độ cơ thể vẫn bình thường. Cậu lo lắng, vội vàng lay người tỉnh dậy, hỏi: "Anh có chỗ nào khó chịu không?" "Chỉ là mệt mỏi quá thôi....." Thịnh Minh Dịch khàn giọng hỏi, "Mấy giờ rồi?" Thấy anh mệt mỏi như vậy, Cố Triêu Hi thật sự không thể đuổi người đi, chỉ có thể nói: "Vẫn còn sớm, anh có đói không? Dậy ăn một chút rồi ngủ tiếp chứ?" Thịnh Minh Dịch trở người, kéo chăn chùm kín mặt. wattpad-camduongquytmat Cố Triêu Hi cũng không ép anh dậy ăn cơm, tắt điện giúp anh sau đó sang phòng cho khách ngủ. Nằm trên giường ở phòng cho khách, nghĩ đến bạn trai cũ đang ngủ trong phòng của mình, trong lòng cậu vẫn luôn cảm thấy có gì đó lạ lạ. Trong năm năm trở lại đây, đây là lần đầu tiên Cố Triêu Hi giữ người ở lại qua đêm. Không nghĩ đến lại là bạn trai cũ. Haizz, người khác có trải qua những việc này giống mình không nhỉ? Mọi người sẽ có tâm trạng như thế nào? Cậu không nhịn được lên mạng tìm "Bạn trai cũ đến nhà ngủ", kết quả tìm thấy một đống mấy thứ linh tinh, cái gì mà ép buộc phát sinh quan hệ....cái gì mà mang thai, cái gì mà lau súng ra lửa, cái gì mà tình cũ không rủ cũng đến...... Khụ khụ khụ, dừng dừng dừng! Tác giả có lời muốn nói: Ác mộng bắt đầu 2333 . ngôn tình ngược 02/10/2021
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]