“Chúng ta cần phải cẩn thận hơn trong thời gian tới,”
Ta lo lắng nói. Bạch Xuyên với mái tóc vàng lấp lánh nhẹ nhàng nói: “Ta còn mong họ đến nữa là.”
Ta ngạc nhiên, “Ý ngươi là gì?”
Bạch Xuyên nhìn ta rồi nói: “Hân Hân, với quy mô hiện tại của bộ lạc chúng ta, không thể bảo vệ được những gì ngươi đã mang đến. Vì vậy, chúng ta cần mở rộng quy mô bộ lạc. Tiếp theo, ta sẽ dẫn các thú nhân nam đi chinh chiến, ngươi đừng ra ngoài nữa.”
Ta giật mình, không ngờ Bạch Xuyên cũng nghĩ đến điều này.
Rồi ta nhanh chóng nói với Bạch Xuyên: “Nếu xảy ra chiến tranh…mọi người khó tránh khỏi bị thương. Chúng ta nên dùng những kỹ thuật hiện có để thương lượng với các thú nhân của các bộ lạc khác. Chỉ cần họ chịu thần phục, bộ lạc Bạch Hổ sẽ chia sẻ những kỹ thuật này với họ. Ngay cả thú nhân, khi có lợi ích chung, cũng sẽ đứng về cùng một phía.”
Ánh mắt Bạch Xuyên sáng lên, rồi gật đầu: “Ngươi nói đúng, ta sẽ thử.”
Sau đó, Bạch Xuyên dẫn theo một đội thú nhân nam ra ngoài.
Nửa tháng sau, hắn mang theo thú nhân của hai bộ lạc nhỏ trở về.
Khi thấy tình hình của bộ lạc Bạch Hổ, những thú nhân này lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Bạch Xuyên không hề lừa họ.
Tiếp theo, ngày càng nhiều thú nhân bắt đầu hòa nhập vào bộ lạc Bạch Hổ.
Nhưng Bạch Xuyên cũng rất khôn khéo, mỗi lần ra ngoài, hắn đều dẫn theo một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-than-lac-vao-bo-lac-thu-nhan/3618441/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.