“Khoan đã, anh nói vậy là sao?” 
Tôi phát hoảng rồi bà con ơi. Cả người người máy đang chồm tới trước, gương mặt chỉ cách mặt tôi một gang tay. Ánh mắt của anh ta rất chuyên chú vào đôi môi đang hơi hé mở với vẻ ngạc nhiên mà tôi không thể giấu giếm thêm giây phút nào. 
“Anh đã tra cứu rồi. Có vài trường hợp đúng thật cần thời gian để xem xét, luyện tập và thực hành trước khi cho ra một tác phẩm nghệ thuật độc đáo.” Người máy trả lời chắc nịch. 
“Nhưng… nhưng… sao lại là anh? Tôi không thể thử với người khác sao?” Tôi lắp bắp, bàn tay chống ra sau để tránh cả cơ thể đổ ập xuống sàn. 
“Sao lại là người khác? Anh là bạn trai em mà.” Người máy chớp mắt một cái cứ như vô cùng thắc mắc vì sao tôi lại có suy nghĩ ngoài luồng như thế. Anh ta tiếp tục: “Em yên tâm, anh được lập trình tất cả các hành động thân mật. Thậm chí còn có thể như người thật.” 
Người máy vừa nói xong, tôi liền cảm nhận một làn hơi ấm áp. Anh ta đang thở? 
Thông thường, người máy không cần quang hợp hay ăn uống để sinh sống cả. Thứ anh ta cần là sạc điện hai tiếng để hoạt động trong vòng một tháng. Nhưng bây giờ, anh ta bật cả chế độ hít thở như một con người thật chỉ để cùng tôi thực hành nụ hôn thì có phải là quá chuyên nghiệp rồi không? Đến chính tôi mà còn phải bị rung động. 
“Nếu em cho phép, anh sẽ khiến nụ hôn này trở nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-sao-cua-ban-trai-dan-diu/2849222/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.