- Dòng suy nghĩ của người máy -
Tôi liên hệ cho tiến sĩ đến từ sớm, để có thêm thời gian chuẩn bị bữa sáng cho Huyền Ngân. Tiến sĩ bước vào nhà với dáng vẻ vẫn còn ngái ngủ vì một đêm thức trắng.
“Sao kêu tôi qua sớm quá vậy? Nay chưa đến hạn bảo trì mà.”
Tuy nhiên khi tôi cởi chiếc áo ngoài ra để lộ những vết lõm sâu trên khắp người đã làm tiến sĩ tỉnh cả ngủ. Cậu ta run rẩy đôi bàn tay, muốn chạm vào nhưng cứ như sợ mạnh tay sẽ làm tôi vỡ vụn ra nên liền dừng lại.
“Cậu bảo với tôi là làm việc nhà mà, nhưng sao giờ giống như chơi đấu vật vậy?”
Tôi chỉ nói ngắn gọn rằng đêm qua Huyền Ngân khá say và có chút mạnh tay. Tiến sĩ cẩn thận gỡ từng linh kiện trên người tôi, và cằn nhằn vì sao tôi không né tránh hay tự bảo vệ bản thân. Thế nhưng tất cả là do tôi tự nguyện cam chịu nên tôi không đáp trả điều gì cả.
Tôi cũng đã báo với tiến sĩ về việc Huyền Ngân biết tôi là người máy, nên cậu ta cũng chẳng cố tỏ ra giả tạo nữa. Cho tới khi tiến sĩ biết chính cậu ta cũng bị Thế Trường lừa thì tức anh ách, thiếu điều giống như em mà nhìn tôi ra hắn ta rồi đánh tôi một trận. Nhưng người tôi quan tâm nhất vẫn là em.
“Sao thế? Đêm qua cô ấy điên loạn lắm à?” Tiến sĩ đợi Huyền Ngân vào nhà tắm thì mới hỏi nhỏ tôi.
Tôi ậm ừ không nói gì, giây sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-sao-cua-ban-trai-dan-diu/2849214/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.