Tôi có được hẳn ba ngày nghỉ phép. Tất nhiên tôi đã biết sẵn từ trước nên lập hẳn một bản kế hoạch cho kỳ nghỉ dưỡng bên cạnh Quốc Ân.
“Chúng ta đi biển nhé.”
Anh bưng ra món ăn cuối, mỉm cười dịu dàng với tôi: “Được thôi.”
Tôi cong miệng đáp lại. Tối đó, tôi bắt đầu sắp xếp đồ đạc vào va li. Anh hỏi tôi có cần anh phụ giúp gì không nhưng thứ tôi cần là anh chỉ cần xách chính anh theo mà thôi, bởi vì tất cả đã được tôi lên lịch từ trước. Tôi liếc nhìn về phía thân thể kia, nếu người máy không có tình cảm vậy tôi chiếm đoạt thân xác thì cũng không sao đâu nhỉ?
Tôi hí hửng lên xe giường nằm đôi đã cố tình đặt trước. Đoạn đường hai bên rất đẹp, cây cối càng lúc càng xuất hiện nhiều nhưng tôi không thể chú tâm đến chúng. Bởi vì tôi bị say xe. Tôi hơi xê dịch người, cố kiếm một vị trí êm ái để chìm vào giấc ngủ.
Quốc Ân nằm sát ngoài bìa, lo sợ tôi không thích tiếp xúc với anh mà liên tục tránh né. Anh chỉ dám chỉnh lại tư thế cho tôi, chỉnh lại mền và máy lạnh. Nhưng đúng lúc ấy, tôi lăn qua, nhào vào lòng anh rồi ôm cứng ngắc.
Tôi có thể cảm nhận được anh hơi sững người một cái, vừa lúng túng nhưng cũng không nỡ đẩy tôi ra. Thấy tôi không nói gì, anh từ từ hạ người xuống rồi đặt đầu tôi lên cánh tay của anh, giúp tôi tìm một vị trí thoải mái. Vì sao tôi biết điều đó ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ban-sao-cua-ban-trai-dan-diu/2849196/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.