Cố Dung Dung thoáng giãy giụa thoát sự kiềm chế của cô liên tiếp lui lại, nhìn xem ánh mắt của cô ta hoảng sợ lại phẫn hận.
Cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Hạ Sanh Ca cô dám đối với tôi như vậy! Anh tôi tuyệt sẽ không bỏ qua cô, đời này cô cũng đừng nghĩ tiến vào cửa Cố Gia!"
Hạ Sanh Ca cười nhạo nói: "A, vậy tôi chẳng phải là tốn thời gian đi cảm ơn hắn sao?"
"Cô! Được, đây chính là cô nói , chờ anh tôi trở về, cô nhất định đừng hối hận! !"
Thả câu ngoan thoại về sau, Cố Dung Dung lôi kéo Diệp San San chật vật rời đi.
Hai người vọt vào toilet lầu hai, Cố Dung Dung nhìn lông mày của mình bị Hạ Sanh Ca cạo sạch, lồng ngực tức giận mà phập phồng theo
Đồng thời trong lòng lại cực kỳ chấn kinh.
Người kia thật là Hạ Sanh Ca sao?
Hạ Sanh Ca không phải là nhìn thấy cô ta thấy nhà học Cố lúc nào cũng sẽ khom lưng cúi đầu, mặt vàng như nến, tùy tiện bọn họ ức hiếp, đến nửa câu cũng không dám ho he sao?
Nhưng hôm nay Hạ Sanh Ca không chỉ có đẹp kinh tâm động phách, toàn thân phát ra khí thế để cho người ta sợ hãi.
Mà lại, tiện nhân kia cũng dám đối với mình động thủ! !
Chẳng lẽ cô ta không sợ ca ca trở về không cùng ả đính hôn sao?
Diệp San San ở một bên cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Dung Dung, làm sao bây giờ a? Hạ Sanh Ca cô ta... cô ta làm sao lại trở nên như thế..."
Nghĩ đến khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/231573/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.