Hạ Sanh Ca có cảm giác linh hồn và thân thể không còn là của mình nữa, thân thể chìm nổi bất thường, khó chịu vô cùng
Khi thì như bị liệt hỏa thiêu đốt, khi thì lại giống bị sương lạnh băng phong.
Thống khổ khó chịu trong cơ thể cùng tìm tới một lúc, cơ thể giống như là bị đẩy về địa ngục kiếp trước.
Cô đau quá, thực sự rất đau
Vì cái gì mà hết lần này lần khác người bị tra tấn đều là cô? Rổ cũ cô đã làm sai điều gì.
Sau đó, cũng không biết cho đến khi nào, cô cảm giác được ai đó ôm vào trong ngực, không nói lời nào nhẹ nhàng dỗ dành, vỗ nhẹ lưng cô
Hạ Sanh Ca chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt là một căn phòng xa hoa
Bên tai thoáng truyền lại tiếng nước chảy. Đây rốt cuộc là đâu?
Cô đỡ đầu ngồi dậy, chỉ thấy sau tấm bình phong, truyền tới một giọng nói ôn hòa: "Hạ tiểu thư, cô đã tỉnh?"
Hạ Sanh Ca trừng mắt nhìn, nhìn thanh niên trước mắt, lộ ra một vẻ mặt mờ mịt.
Người đàn ông này ước chừng khoảng 27, 28 tuổi, da trắng non, khuôn mặt nhã nhặn, trên sống mũi còn đeo một cái kính mắt.
"Anh là. . . ?"
Người đàn ông đó mỉm cười nói: "Hạ tiểu thư, tôi tên Tần Việt, cô có thể gọi tôi là trợ lý Tần”
Tần. . . . . ?
Tên này dường như cô đã ở đâu nghe qua, bỗng trong đầu lóe lên một suy nghĩ, cô đột nhiên nhớ tới....
Vào ngày này kiếp trước, cô mặc dù không trốn thoát khỏi tay hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/231569/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.