Chương trước
Chương sau
"Giang Tiểu Quả, tránh cái gì a? Ca ca không phải liền là muốn theo ngươi kết giao bằng hữu, sờ soạng một chút ngươi lại có thể thế nào? Ngươi trốn cái gì trốn a? Còn sợ ca ca ta ăn ngươi sao?"
Nói, lưu manh liền đưa tay hướng trên mặt cô bé sờ soạng.
Nhưng một khắc sau đó tên lưu manh đó liền hét thảm giống heo bị chọc tiết
Bởi vì người con gái trong thể yếu đuối kia đang hung hăng cắn cánh tay hắn, cắn đến nỗi máu tươi rơi xuống, nhưng dù có vậy cô gái kia cũng nhất định không có buông tay
“Tiện nhân, cô dám cắn tay! Anh em xông lên cho tôi, đánh chết nó”
Ngay sau đó một đám đàn ông cao to vậy mà lại túm lại đánh một cô gái nhỏ bé, khiến thân hình mỏng manh kia ngã xuống một vũng nước. Máu cùng nước bẩn bám lên người tạo nên một bộ dáng chật vật không tả nổi.
Nhưng đôi mắt cô bé vẫn sắc bén như cũ nhìn chằm chằm đám người lưu manh kia
"Xú nha đầu, nhìn cái gì vậy? ! Cô giống y hệt chị cái mình, đều ằm dưới thân đàn ông, có cái gì cao sang chứ. Vậy mà dám cả gan cắn lão tử”, vừa nói hắn vừa tiến lên mấy bước liền ngay lập tức mấy bạt tai dán thẳng lên mặt Giang Tiểu Quả
Tên kia quả nhiên vẫn chưa nguôi giận, xé một mảnh lớn quần áo trên người cô
Đám người vây quanh xem hò hét, càng nhìn càng hưng phấn
“Con nha đầu này đúng thật em gái của Giang Viện Viện, tuy không đẹp bằng chị mình nhưng thân hình vậy mà bốc lửa”
Cái tên được gọi là Cường ca thấy cô bé không có vẻ gì liền xông lên phía trước, định ép Giang Tiểu Quả vào tường
Ai ngờ sau một khắc, Giang Tiểu Quả đột nhiên nhào tới nhắm thẳng vào cổ tên lưu manh kia, máu tươi theo nhát cắn mà trào ra
"Buông tay, mau buông tay! !"
Vô số nắm đấm cùng bàn tay đổ ập xuống rơi vào trên người trên mặt Giang Tiểu Quả, nhưng cô tựa như là không có chút cảm giác đau đớn nào
Một đôi mắt đỏ ngầu trợn tròn lên, răng bởi vì quá mức dùng sức mà chảy ra tơ máu.
Cô giống như kẻ điên mà nhào vào người tên lưu manh kia: "Thật đáng tiếc, không thể cắn đứt cổ của ngươi!"
Cường ca không ngừng lấy tay che lấy cổ, sắc mặt một mảnh xanh xám
Mấy tên khác nhìn vậy cũng tỏ ra e ngại sợ hãi, một bước cũng không dám tiến lại gần
"Móa nó, lại là người điên!"
“Chúng ta tốt hơn hết là rời đi”
Cứ như vậy đám người cứ thế mà hùng hùng hổ hổ rời đi, để lại một Giang Tiểu Quả ngồi đó, chật vật mà khổ sở
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ..." Giang Tiểu Quả ngồi xổm người xuống, chậm rãi đem mình ôm thành một đoàn, phát ra trầm thấp tiếng nghẹn ngào, "Tỷ tỷ, chị ở đâu? Quả Quả rất nhớ người... Tỷ tỷ, Quả Quả thật rất vô dụng, đến bây giờ cũng không có cách nào báo thù... Ô ô ô..."
Đột nhiên, Giang Tiểu Quả thanh âm ngừng lại, ngẩng đầu. Chỉ thấy trước mặt xuất hiện một bóng người không biết đã ở đó xuất hiện từ lúc nào. Một người xinh đjep dung mạo khuynh thành
Cô gái trước mặt ước chừng tuổi so với chị gái cô Giang Viện Viện còn trẻ hơn mấy tuổi nhưng khí chất qua ánh mắt lại sắc bén vô cùng
Giang Tiểu Quả vẻ mặt hốt hoảng một chút, bất quá lập tức liền lộ ra biểu lộ đề phòng, toàn thân thần kinh căng cứng: "Cô là ai?"
Hạ Sanh Ca ở trên cao nhìn xuống, chậm rãi nói: "Giang Viện Viện, nữ minh tinh dưới trướng Linh Hoa truyền thông, đang trên đà sựnghiejep phát triển lại bị tung ra bằng chứng buôn lâu giao dịch chất cấm, sự nghiệp xuống dốc, cuối cùng tức tưởi mà chết tại hội sở D”
Giang Tiểu Quả đột nhiên cắn chặt răng, phát ra khanh khách.
Hai con mắt sung huyết nhìn chằm chằm Hạ Sanh Ca, toàn thân đều phát ra tư thái công kích
Hạ Sanh Ca như vậy mà lại không thèm để ý đến địch ý kia, tiếp tục nói: “Giang Viện Viện vốn được sinh ra trong một gia đình bình thường hạnh phúc, có ba mẹ và một người em gái. Nhưng sau khi Giang Viện Viện bị tố hàng loạt các công ty, thương hiệu lớn đều truy cứu cô ấy vi phậm hợp đồng khiến một gia đình vốn bình thường bỗng nhiên lại mang trên mình món nợ khổng lồ, trong vòng một đêm liền không còn gì”
“Lại thêm những lời đàm tiếu trên mạng không ngừng chửi rủa, Giang Viện Viện đột nhiên chết tại hội sở D khiến cho ba mẹ Giang Viện Viện lần lượt đổ bệnh mà chết, chỉ để lại duy nhất một người em gái tên Giang Tiểu Quả”
"Ngậm miệng! Ngậm miệng! Ngậm miệng! !"
Giang Tiểu Quả cũng nhịn không được nữa, bỗng nhiên hướng Hạ Sanh Ca bổ nhào qua, "Tỷ tỷ của ta không có K. Y. , không có lạm giao, ta không cho phép ngươi nói xấu cô! !"
Hạ Sanh Ca đưa tay nhẹ nhàng bắt lấy tay Giang Tiểu Quả rất nhanh liền hoàn toàn chết trụ được cô bé
Giang Tiểu Quả hai tay bị hai tay bắt chéo sau lưng, nhưng cô vẫn không ngừng quay đầu lại, muốn dùng hàm răng của mình đi cắn xé Hạ Sanh Ca, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gào thét.
Hạ Sanh Ca thản nhiên nói: "Ta biết Giang Viện Viện là bị người hãm hại, mọi chuyện đều không phải là cô ấy tự nguyện. Đám người kia đều là bức bách cô ấy, sự việc cứ vậyd di theo chiều hướng của đám người kia, bọn họ dễ dàng tẩy trắng tội danh còn chị gái của cô lại không một ai tin tưởng cuối cùng chỉ có thể chết đi trong oan ức”
Giang Tiểu Quả không tiếp tục dãy dụa nữa, nước mắt giống như mưa liên tục rơi xuống, trong miệng không ngừng nỉ non: “Chị..Chị..chị..Tôi muốn gϊếŧ hết đám súc sinh đó..”
Chờ nữ hài khóc đủ rồi, Hạ Sanh Ca mới buông cô ra, nhìn chằm chằm cô , chậm rãi nói: "Muốn biết là ai hại tỷ tỷ cô sao? Muốn vì cô ấy báo thù sao?"
Giang Tiểu Quả toàn thân đột nhiên run lên, hai mắt gắt gao tập trung vào Hạ Sanh Ca, "Cô biết ai là kẻ đứng sau? !"
"Đi thôi, để cô xem chút đồ vật."
...
Giang Tiểu Quả cau mày đi sau lưng Hạ Sanh Ca, một mực cảnh giác đánh giá cô gái trước mắt này.
Phòng trọ nhỏ hẹp được mở ra, ngay lập tức tỏa ra mùi ẩm mốc bốc lên
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.