Hạ Sanh Ca hít sâu một hơi, khôi phục lại nhịp tim bị dọa sợ của mình, tự ý thức được đây không phải là loài vật ác độc đáng ghét mà kiếp trước cô đã gặp; mà đây là sủng vật của Cửu gia, tên gọi đặc biệt kì quái: Lucifer 
Thế nhưng là, Lucifer tại sao lại chạy đến phòng của cô. 
Hạ Sanh Ca cẩn thận từng li từng tí đi vào phòng ngủ, hướng bốn phía nhìn một vòng. 
Xác định đồ vật bên trong không có lại bị đánh cắn loạn, mới thở phào nhẹ nhõm. 
Hạ Sanh Ca xụ mặt, trừng mắt nhìn Lucifer, thanh âm lạnh xuống nói: "Mày, ra ngoài." 
Đáp lại cô là hình ảnh Lucifer lười biếng, ngáp dài một tiếng sau đó phát ra một tiếng “meo” 
Tiếng kêu so với hôm đánh nhau loạn một trận đúng là khác biệt rõ ràng 
Lần này là tiếng mèo kêu mềm mềm. 
Kêu xong, mèo to còn đứng, tiến ba bước, lui một bước cẩn thận từng li từng tí tới gần Hạ Sanh Ca. 
Hạ Sanh Ca cả người đều cứng đờ. Theo bản năng nói cho cô biết, mọi con vật đến gần đều phải gϊếŧ chết 
Thế nhưng là, đây là Lucifer của Lục Cửu Thành mà 
Mà lại, cô cũng không có từ trên thân con mèo này cảm nhận được bất kỳ sát ý nào. 
Ngược lại là... Ngược lại là ý muốn thân cận của nó. 
Thân thể béo mập mềm mềm rốt cục cũng cọ bên chân của Hạ Sanh Ca 
Lucifer vừa mềm mềm kêu một tiếng, "Meo ~ " 
Cái này âm thanh "Meo", tựa hồ mang theo vài phần ủy khuất cùng nũng nịu, có thể khiến người ta ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/1019104/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.