Chương trước
Chương sau
Hạ Sanh Ca bản thân vốn còn trẻ, bình thường đều cố tình biến mình xấu đi nhìn qua giống như một bà dì vậy. Lúc này trở về bản chất thật sự, nhìn qua cứ nghĩ cô mới là học sinh cấp 3 cũng được nữa
"Thật xinh đẹp a, đây là nghệ sĩ của công ty nào a? Có phải hay không trên lầu Thịnh Hoàng truyền thông mới chiêu tập sinh mới a? Ta dám đánh cược, cô bé này nếu xuất đạo, cam đoan có thể đại hồng đại tử."
"Ha ha, cái này cũng không nhất định, vạn nhất lại giống như Lam Vân Phi gì đó, hát nhảy đều không biết chỉ biết làm cái bình hoa di động!”
Ở tầng này, có rất nhiều văn phòng của các công ty giải trí khác nhau, trong đó nhiều nhất chính là các công ty truyền thông, giải trí
Cho nên ra ra vào vào soái ca mỹ nữ đặc biệt nhiều. Nhìn thấy một người dáng dấp tốt, cũng phần lớn sẽ cho rằng là nghệ sĩ sắp ra mắt.
Đương nhiên, bên này công ty giải trí mặc dù nhiều, nhưng đều là những công ty mới bắt đầu hoặc là những văn phòng nhỏ
Bởi vậy mặc dù có thể nhìn thấy không ít những mỹ nam mỹ nữ, nhưng đại minh tinh chân chính nổi tiếng thì cũng khó mà đụng mặt
Lúc này đột nhiên trong đám người chỉ trỏ nãy giờ có người lấy máy ảnh hướng chỗ Hạ Sanh Ca chụp mấy tấm ảnh, miệng vẫn tiếp tục nói: “Lam Vân Phi kia cũng thật sự đủ ti tiện, vì muốn có tài nguyên liền bò lên giường Lưu đạo, bị Lưu đạo không chút dao động cự tuyệt; cô ta thậm chí còn muốn đi quyến rũ Bá Vương, kết quả bị Lưu phu nhân bắt được.... Chậc chậc, việc này nếu đổi thành tôi, tôi liền trực tiếp từ tầng cao nhất của tòa nhà này nhảy xuống, lấy đâu ra vẫn còn mặt mũi ra ngoài gặp người ta chứ”
"Nhỏ giọng một chút, cô ta tới."
Hạ Sanh Ca nhìn theo hướng của mấy người đó chỉ, nhìn về phía ngược lại
Chỉ thấy một người mặc váy áo màu hồng nhạt, mặt cúi gằm đang hướng phía thanh máy đi đến
Môi của cô ấy mím chặt, mày nhăn lại, cả người đều lộ ra một cỗ lạnh lùng cùng kháng cự.
Nhưng dù thế nào cũng không thể phủ nhận được rằng khuôn mặt kia cực kỳ xinh đẹp động lòng người.
Cho dù là bộ dáng cau mày, cũng dáng vẻ lãnh khốc, ngược lại có loại dáng vẻ phong tình vạn chủng
Vừa mới cầm điện thoại chụp ảnh, người phụ nữ đó bỗng hừ lạnh một tiếng, "Nhỏ giọng cái gì? Tôi còn sợ cô ta nghe được a? Cô ta có bản lĩnh làm, cũng đừng sợ chúng ta nói a”
Lam Vân Phi hai tay nắm thành quyền, vành mắt đỏ lên một chút xíu.
Cô trừng mắt về phía nữ hài vừa mới nói chuyện, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng vừa vặn miệng mở ra, nước mắt liền không tự chủ lăn xuống.
“Ôi trời, cái bộ dạng giả điềm đạm đáng yêu này là cho ai xem? Lam đại minh tinh à, nếu cô thật sự coi trọng đạo diễn thì cũng đừng tìm những vị đạo diễn công chính như Lưu đạo chứ, cũng đừng để vợ người ta quý phu nhân bắt gặp tại trận. Làm xấu mặt tới như vậy, cô không cần mặt mũi nhưng bố mẹ và người thân của cô cần”
Người đó một bên nói, một bên hi hi ha ha cầm điện thoại di động lên, định chụp ảnh Lam Vân Phi
Lam Vân Phi bị dọa đến vội vàn đưa tay lên che mặt
Nhưng có một cái tay lại so với cô động tác càng nhanh hơn.
Hạ Sanh Ca bắt lại tay của nữ tử kia, năm ngón tay giữ chặt.
"A ——! Đau quá, mau buông tôi ra! Ngươi. . . Ngươi cái này xú nha đầu muốn làm gì?"
Hạ Sanh Ca lạnh lùng nhìn xem cô ta nói: "Cô vừa mới chưa được cho phép đã dám chụp ảnh tôi”
Nữ hài ánh mắt lóe lên một cái, "Cô đang nói cái gì? Ai, ai chụp trộm ảnh cô rồi?”
"Đi." Hạ Sanh Ca cười nhạo nói, "Tôi hoài nghi cô chụp lén tôi, xâm phạm quyền riêng tư của tôi, nếu như cô vẫn không chịu thừa nhận, vậy thì chúng ta đến cục cảnh sát một chuyến”
"Ai ai ai! Không phải chỉ một tấm hình sao? Cô thả tôi ra, tôi. . . Tôi xóa bỏ còn không được sao?"
Hạ Sanh Ca chậm rãi buông tay cô ta ra.
Ai ngờ cô vừa mới buông ra, nữ hài liền một bàn tay đập tới, sau đó kêu to muốn chạy trốn: "Ngu xuẩn gái điếm thúi, lần sau đừng để lão nương đụng phải ngươi!"
Nhưng mà, cô ta không có chạy ra hai bước, cũng cảm giác dưới chân bị cái gì quấy ngã, phanh một tiếng ngã xuống dáng vẻ như chó đớp cứt.
Người phụ nữ đó liền trực tiếp kêu to
Chỉ thấy Hạ Sanh Ca chậm rãi đi đến trước mặt ngồi xổm người xuống, bắt lấy tóc như ổ quạ của nữ tử, ở trên cao nhìn xuống, cười nói “Xóa ảnh hay là đến cục cảnh sát”
Lần này cô ta có vẻ sợ thật, há miệng run rẩy đem điện thoại di động ra, dùng bộ mặt giảng hòa nói “Tôi, tôi xóa ảnh chụp còn không được sao?”
Hạ Sanh Ca ngẩng đầu nhìn về phía một bên hoàn toàn ngớ ngẩn Lam Vân Phi: "Cô còn đứng đó, không muốn giải quyết vụ hình ảnh riêng tư này của mình sao?”
"A a a!" Lam Vân Phi bừng tỉnh vội vàng nói, "Cô, cô.. mau đem hình của tôi cũng xóa bỏ ngay lập tức”
Cô gái kia mặt mũi tràn đầy tức giận, thế nhưng khi nhìn thấy Hạ Sanh Ca mặt cười khanh khách, liền lập tức e sợ, ngoan ngoãn đem ảnh Hạ Sanh Ca cùng Lam Vân Phi vừa mới chụp trộm xóa sạch sẽ
Hạ Sanh Ca nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt của cô ta, đưa tay chỉnh lại quần áo giúp mới tủm tỉm cười nói: “Tuổi trẻ như cô nên học cách tuân thủ pháp luật, cố gắng học hành chăm chỉ, đừng có làm ra những chuyện không có đạo đức, vi phạm pháp luật nghe chưa”
"Biết. . . Biết." Cô gái đó nghẹn khuất trả lời, sau đó liền đứng dậy chạy vội đi
Mẹ nó, hôm nay vậy mà đụng phải một người bị bệnh thần kinh.
Leng keng ——!
Cửa thang máy từ từ mở ra, Hạ Sanh Ca tiến vào thang máy, gặp Lam Vân Phi còn đần độn đứng ở bên ngoài, nhướn nhướn mày: "Cô không tiến vào?"
"A a, tiến tiến!"
Lam Vân Phi tiến vào thang máy, nhịn không được lén lén nhìn Hạ Sanh Ca mấy cái
Cô bé này dáng dấp thật là tốt a?
Cô nhìn một hồi cũng mê mẩn rồi?
Trọng yếu nhất chính là, thời điểm cô ấy ra tay làm việc nghĩa ép nữ hài kia xóa ảnh chụp trộm, thật sự quá là “soái” đi
Lam Vân Phi si ngốc nghĩ đến, thẳng đến thang máy đình chỉ lên cao, phát ra đinh một thanh âm vang lên, cô mới bỗng nhiên kịp phản ứng.
A? Đây là tầng hai mươi ba, là tầng lầu của công ty giải trí Sanh Ca nha.
Mà tầng số 23 này những công ty khác bởi vì kinh tế trì trệ cũng đã lần lượt mà đóng cửa
Cho nên hiện tại toàn bộ tầng 23 này chỉ có công ty giải trí Sanh Ca là còn hoạt động
Vậy tiểu cô nương này làm sao lại đến lầu này hay là đến công ty giải trí Sanh Ca
Lam Vân Phi nhịn không được nói: "Cô, cô là nghệ sĩ mới kí hợp đồng của công ty tôi sao”
Thời điểm nói ra lời này chính Lam Vân Phi cũng không tin.
Cô là một người nghệ sĩ của công ty giải trí Sanh Ca, theo lý thuyết không nên nói xấu công ty mình.
Nhưng Sanh Ca giải trí hiện tại xác thực đã nửa chết nửa sống. Nghe quản lý nói, tiền thuê văn phòng nửa năm cũng đóng không nổi nữa. Nghệ sĩ dưới trướng bây giờ cung chẳng còn mấy, hơn nữa tất cả đều ra mắt không thành công, không có bất kì chút tài nguyên nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.