Hạ Sanh Ca thanh âm nặng nề nói: "Thật sao? Cố Gia thật sẽ không truy cứu trách tội sao?"
"Đương nhiên là thật." Phùng Diêu Cầm vội vàng nói, "Thần Diệp thực sự thích con, nếu không sao Vân Đô nhiều người như vậy, hắn làm sao lại chọn con cơ chứ? Con nói có đúng không? Sa Ca, con cũng đừng nháo nữa, nếu thật sự là Cố gia tức giận, thì hậu quả...”
"A ~" Hạ Sanh Ca kéo dài âm điệu, chậm rãi nói, "Con còn nghĩ rằng, Cố gia sẽ muốn con đưa mảnh đất mà ông để lại cho con, xem như nhận lỗi sau đó mới cho phép kết hôn?”
Hạ Cảnh Sơn cùng Phùng Diêu Cầm sắc mặt đột nhiên biến đổi.
“Ba mẹ hai người kinh ngạc như vậy là gì?” Hạ Sanh Ca cười, một mặt vô tội nói: “Cố Thần Diệp có đề cập qua với con, hi vọng sau khi chúng con đính hôn, liền muốn con đưa mảnh đất đó giao cho Cố gia cùng Hạ gia liên hợp khai phát. Vì để khai thác được thuận tiện hắn muốn mảnh đất này phải ủy quyền dưới tên của hắn”
Hạ Cảnh Sơn cùng Phùng Diêu Cầm sắc mặt đều có chút âm tình bất định.
Một hồi lâu, Hạ Cảnh Sơn mới ho nhẹ một tiếng nói: "Cái này cũng không sai. Sanh Ca ngươi phải gả tới Cố Gia, ba ở đây cũng không có gì cho con, ta cũng cảm thấy mảnh đất mà ông nội con để lại là tốt nhất. Bây giờ con đem mảnh đất đó cho Cố gia khai thác, chờ cho hạng mục đi lên, Hạ gia Cố gia hợp tác kiếm tiền, cũng coi như con vì nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/1019091/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.