"A a a a! Gϊếŧ người!" tiếng thét chói tai Tần An Na rốt cục xông ra cuống họng, "Ngươi, cô mau buông chồng tôi ra! !" 
Cơ hồ cùng thời khắc đó, trong đại sảnh người Hạ gia cũng nghe đến động tĩnh, vội vã chạy ra. 
Hạ Sanh Ca lúc này mới thản nhiên níu lấy tóc Hạ Thiên Thành, đem người từ trong nước đẩy ra ngoài. 
Ở trên cao nhìn xuống nhìn xem Hạ Thiên Thành không ngừng ho khan, trong mắt tràn đầy sợ hãi cùng cừu hận hung hăng trừng mắt mình. 
Hạ Sanh Ca nở nụ cười xinh đẹp: "Biểu đệ, đã lâu không có gặp nha? Vừa rồi cậu mới hỏi tôi tên gì? Thật khiến cho người ta đau lòng! Rõ ràng năm ngoái, cậu cùng với con cọp cái nhà cậu còn đem tôi ấn vào trong bể phun nước, giống như tôi vừa làm. Ủa, những cái này cả hai người đều đã quên rồi sao?” 
Hạ Thiên Thành nguyên bản trên mặt phẫn hận sợ hãi, dần dần biến thành khó có thể tin. 
Hắn trực tiếp ho khan, khuôn mặt đỏ lên, ánh mắt nhìn Hạ Sanh Ca như thể nhìn quỷ, “Cô, cô... cô là Hạ Sanh Ca?” 
Tần An Na cũng đột nhiên quay đầu nhìn lại cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình. 
Cái này. . . Đây là Hạ Sanh Ca? ! 
Làm sao có thể? 
Hạ Sanh Ca không phải là xanh xao vàng vọt, lúc nào cũng uốn gối khom lưng, tựa như con chó theo sau Hạ Nhược Linh sao? 
Sao lại thế... Làm sao lại giống cô gái trước mắt này quang mang vạn trượng, thậm chí có thể đem Hạ Nhược Linh đều đè xuống? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/1019089/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.