Mắt thấy xe đã lái vào bãi đậu xe, Hạ Sanh Ca nhịn không được nhìn về phía Lục Cửu Thành: "Cửu Gia, tôi ở chỗ này không quá. . ."
Lục Cửu Thành giương mắt nhìn về phía cô, thản nhiên nói: "Trước đó là ai nói, phải dùng một mảnh đất đổi tôi tham gia lễ đính hôn, cộng thêm thân phận vị hôn thê của tôi một năm?"
Hạ Sanh Ca: "Là. . . Là tôi?"
“Cho nên cô cảm thấy Lục Cửu Thành sẽ để vị hôn thê của mình luân lạc tới mức mặc quần áo 1000 tệ, ở bên ngoài thuê tầng hầm ở?”
Hạ Sanh Ca: ". . ."
Liền xem như hỏi mượn anh một ngàn tệ cũng không có khả năng toàn dùng để mua quần áo! Mà lại ai nói cho anh tôi muốn thuê tầng hầm rồi?
Các loại, cái này trọng điểm tựa hồ không đúng lắm.
Cho nên Cửu gia quả nhiên cảm thấy cô dùng danh nghĩa vị hôn thê của anh, lại phải ở bên ngoài sinh sống nghèo khổ, ăn mặc keo kiệt, sẽ làm mất mặt hắn?
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, bất kể có phải hiệp định đính hôn hay không, mặc kệ người ngoài có biết chân tướng bọn họ là đính hôn giả hay không. Chỉ cần Hạ Sanh Ca cô còn mang danh nghĩa vị hôn thê của Lục Cửu Thành hào quang, liền không được phép làm bất cứ hành động mất mặt Cửu gia được.
Nếu không, ném mặt mũi cô đi cũng được, cô không quan tâm nhưng nếu đme mặt mũi của Cửu gia vứt đi thì đó chính là lấy oán trả ơn.
Hạ Sanh Ca cắn răng, đang muốn nói chuyện.
Liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-tong-tai-dinh-hon/1019085/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.