Nhan Vũ thiếu chút nữa vì ngồi WC mà bay mất nửa cái mạng. Lưng đau, mông đau, đầu cũng đau, lại còn bội thực…Anh lăn lộn nửa ngày, mới khập khiễng ra ngoài.
Trở lại phòng khách, Nhan Vũ lập tức bị choáng. Sofa ngồi hai vị tổng tài, Nhan Tiêu đang nhàn nhã uống trà, còn Cố Cảnh Luật diện vô biểu tình ăn một quả chuối tiêu.
Nhan Tiêu quay đầu nhìn Nhan Vũ, “Cậu ta bảo đói bụng, nên anh lấy chuối trong tủ lạnh cho cậu ta ăn.”
“…” Nhan Vũ hít sâu một hơi, hiên ngang lẫm liệt đi qua, ngồi xuống cạnh Cố Cảnh Luật, “Anh hai, em…”
Nhan Tiêu chú ý tới dáng đi không bình thường của Nhan Vũ, cười lạnh: “Sao hả, chân nhuyễn hết cả rồi?”
Cố Cảnh Luật cắn miếng chuối cuối cùng, chậm rãi nhai, mặt hơi hồng lên. Nhan Vũ cũng bị Nhan Tiêu nói cho phát ngượng, vội vàng giải thích: “Không phải, thật ra là vừa rồi em ngồi lâu quá, tê hết cả chân.”
Nhan Tiêu đặt tách trà lên bàn, “Anh hỏi em một vấn đề.”
Nhan Vũ đầu óc linh hoạt, theo bản năng trả lời: “Đã từng yêu.” Cố Cảnh Luật nhàn nhạt liếc Nhan Vũ một cái, Nhan Vũ lập tức sửa lại: “Bây giờ cũng vẫn yêu.”
Nhan Tiêu nhăn mày, “Tại sao chưa từng nói với anh?”
Nhan Vũ ngượng ngùng: “Không phải em sợ anh không chấp nhận được sao?”
“Chẳng lẽ anh không chấp nhận thì em sẽ không thích đàn ông nữa?”
Nhan Vũ sửng sốt, thật cẩn thận nói: “Anh thật sự không chấp nhận được sao?”
Nhan Tiêu lười quản thằng em đần độn của mình. Y chuyển hướng Cố Cảnh Luật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-thieu-gia-hang-ngay-o-chung/1343840/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.