Không lâu sau, Đỗ Vũ Ninh nhận được tin nhắn của ngân hàng, 40 vạn đã được chuyển vào tài khoản. Đỗ Vũ Ninh lập tức trả tiền cho bọn vay nặng lãi, lại dùng 10 vạn đuổi cha mẹ Đỗ Vũ Long đi.
“Bác trai, bác gái, chỗ tiền này hai người cầm hết đi. Cháu không cần hai người cần, về sau bất kể nhà hai người xảy ra chuyện gì, cũng phiền đừng lại đến quấy rầy cháu và bà nội nữa.”
Cha mẹ Đỗ Vũ Long nghe hiểu ý Đỗ Vũ Ninh là muốn hoàn toàn tách ra. Chẳng ảnh hưởng gì đến họ, dù sao cũng đã có tiền, người già đối với họ mà nói cũng là một gánh nặng, có thể giao cho Đỗ Vũ Ninh hiển nhiên là không thể tốt hơn.
Hai người nhìn Đỗ Vũ Nhu: “Còn không đi?”
Đỗ Vũ Nhu nhìn Đỗ Vũ Ninh, lại nhìn bà nội nằm trên giường bệnh, cắn răng nói: “Mẹ, con không đi đâu, mình Vũ Ninh ở lại chăm sóc bà, con không yên tâm…”
“Tùy mày, ở lại thì đừng có về nữa!”
Đỗ Vũ Nhu nhìn cha mẹ không chút lưu tình, nước mắt rơi lã chã. Đỗ Vũ Ninh kéo cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vai an ủi. Vất vả nhiều ngày khiến Đỗ Vũ Nhu gầy đi rất nhiều, cô bây giờ đã có thể mặc được quần áo size M, chỉ còn gương mặt trời sinh mũm mĩm như trẻ con. Đỗ Vũ Ninh nhịn không được nhéo nhéo mặt cô, nói: “Chị, chị đừng khó chịu, về sau chị ở với em đi, chúng ta cùng nhau chăm sóc bà.”
Đỗ Vũ Nhu nghẹn ngào gật đầu.
Nhan Vũ biết được chuyện Đỗ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-dao-thieu-gia-hang-ngay-o-chung/1343827/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.