Sáng sớm hôm sau, âm thanh lải nhải trước sau như một của bạn nhỏ Nhan Quốc Hoa lại vang lên: Lôi Lôi, mau dậy đi!
Ba nghĩ rằng hiện giờ chúng ta đang ở nhà à? Hiện giờ chúng ta đang ở trong tiểu thuyết đó!
Nhìn cánh tay nhỏ, cơ thể nhỏ này của con, con không sợ lúc kiểm tra hạng mục thể lực của thi cảnh sát sẽ không qua được sao?
Chẳng lẽ con thật sự muốn ở lại làm vợ của tên trai đểu Lục Gia Nhiên đấy à?
Hoàn toàn không ngủ được nữa!
Nhan Lôi thò cái đầu bù xù ra, ngáp một cái.
Trời ơi, ba à. Có phải ba không có vụ án để phá nên rảnh rỗi quá rồi không, mới sáng sớm đã chạy đến dày vò con rồi.
Vô tích sự!
Đồ lười mau dậy đi!
Ra ngoài chạy bộ sáng sớm 4000 mét, không chạy xong thì không được ăn sáng.
Nhan Quốc Hoa hét lên, Nhan Lôi nước mắt lưng tròng lủi thủi xuống giường mặc quần áo tử tế rồi lục tục ra ngoài chạy bộ sáng sớm.
Cũng may là nhà họ Lục đủ rộng, chạy dọc theo hoa viên một đi một về thì đã ra một trận mồ hôi. Hoạt động cơ thể một chút, tâm trạng của cô cũng thoải mái hơn nhiều, sự áp lực và bất an khi bị lưu manh bắt cóc mấy ngày trước cũng theo đó mà tan biến.
“Con gái à, con có biết tại sao ở trước mặt Lục Gia Nhiên con không ngẩng đầu lên được không? Vì con yếu ớt quá đấy. Nhìn cơ thể của con xem, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677278/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.