Lúc này Nhan Lôi mới dám nhìn lên màn hình.
Một đặc cảnh ôm đứa nhỏ bước ra, chính là Đường Phi Duyệt mất tích.
Trên người Đường Phi Duyệt bị dây thừng trói chặt, miệng nhét tấm vải, hai mắt nhắm chặt, may mà không bị vết thương ngoài da.
Phòng nghỉ kế bên truyền đến tiếng hoan hô vui mừng, Nhan Lôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Căn cứ lời khai của ông chủ quầy bán quà vặt, ông ta sợ đứa nhỏ khóc sẽ khiến những hộ khác chú ý, cho nên cưỡng ép cho cô bé uống thuốc ngủ.
Gió từ máy lạnh thổi đến, lúc này Nhan Lôi mới phát hiện nội y của mình đã ướt đẫm mồ hôi, là do hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Trần Bạc Vũ, anh cũng đang cầm khăn tay lau mồ hôi.
Một lúc sau, phía bệnh viện truyền về tin tức. Đứa nhỏ đã tỉnh lại, không sao hết.
Coi như đã nhận được tin tức không có việc gì, Nhan Lôi yên tâm, xem giờ không còn sớm nữa, cô chào hỏi Trần Bạc Vũ, định đưa con trai về nhà.
Trần Bạc Vũ gọi cô lại: “Cô Nhan, lần này cô đã cứu Đường Phi Duyệt, ba mẹ cô bé nhất định muốn cám ơn cô đàng hoàng. Như vậy đi, cô cho tôi số điện thoại, chờ khi nhà họ Đường đến, tôi sẽ gọi cho cô.”
“Điện thoại của tôi…”
Điện thoại của cô đã ở dưới đáy sông Trường Giang cho cá ăn rồi.
Trần Bạc Vũ thấy cô không nói số điện thoại, khẽ cau mày: “Cô yên tâm, tôi sẽ không nói số điện thoại của cô cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677256/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.