Bạn nhỏ Tư Tư có một linh hồn hoạ sĩ.
Nhan Quốc Hoa bảo cô bé vẽ “quỷ nước”, cô bé liền cầm bút sáp màu vẽ. Thân cá đen sì, đầu cá hình tam giác, còn có một cái đuôi rất dài giống như một con cá mè hoa.
Tư Tư hít mũi, lại lôi kéo tay em trai Nhan: “Lỗi Lỗi, chị vẽ quỷ nước ra cho mẹ em, em có thể chơi với chị không?”
Bạn nhỏ Nhan dùng mỹ nam kế tương đối tốt: “Được… Ha ha.”
Nghĩ lại, lão đồng chí hơn năm mươi tuổi lại dựa vào bề ngoài trẻ nhỏ để tỏ ra đáng yêu, cái mặt mo này đúng là càng ngày càng dày.
Nhan Lôi nghiên cứu bức vẽ “Cá mè hoa” cả buổi, cũng không đoán ra được đây là thứ gì: “Theo hình dạng nhìn lại… khác xa với người. Đầu người không phải hình tam giác, càng nhìn càng giống đầu cá.”
Trần Bạc Vũ cũng tán thành: “Đầu người cũng sẽ không rộng hơn sải vai.”
Chẳng lẽ người ngư dân kia thật sự bị một con cá đen lớn bắt mất sao?
Hai người đang buồn bực, bỗng nhiên chuông điện thoại bàn vang lên, Trần Bạc Vũ nhận điện thoại, là cục trưởng Vương gọi tới, nói rằng tổ chuyên án do chính quyền tỉnh cử tới đã đến cục thành phố, bảo anh tới đây tham gia hội nghị.
Mặt khác còn nói: “Ba cậu gọi tới, còn bảo cô Nhan hỗ trợ phá án kia cùng tới đây họp.”
Ông Trần biết rõ Nhan Lôi là một nhân tài, vụ án hôm nay rất phức tạp, tình trạng nguy cấp, ông ấy muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677223/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.