Cùng lúc đó.
Nhan Lôi đang quẫy đạp trong bể bơi.
Từ khi biết được quỷ nước có thể là con gái của một thợ lặn, cô rất có tinh thần để nghiêm túc học bơi lội.
“Tốc độ tiến bộ của cô rất nhanh.”
Những lời tán thưởng này của Thạch Man Linh là xuất phát từ nội tâm.
Nhan Lôi là học viên tiến bộ nhanh nhất trong tất cả những người mà cô ta đã từng dạy. Trải qua một tuần của chương trình học, Nhan Lôi đã học được bơi ếch, thậm chí có thể bơi một vòng đến khu vực nước sâu.
“Phù.” Nhan Lôi dựa vào thành bể bơi, cô tháo kính bơi đã bị nước ngấm vào ra để lau, giả vờ như vô tình mà hỏi: “Huấn luyện viên, sau này tôi muốn thi lấy một giấy phép lặn nước chuyên nghiệp để dấn thân vào công việc chụp ảnh dưới nước. Theo cô thì tôi nên đến quốc gia nào để thi giấy phép lặn thì tốt hơn?”
Thạch Man Linh đề cử: “Đảo Phuket của Thái Lan. Tôi có một vài học sinh đã từng thi lấy giấy phép lặn dưới nước ở đó, độ khó khi lặn rất thấp. Trước hết cô có thể bỏ ra thời gian nửa năm để tập luyện kỹ thuật lặn dưới nước sơ cấp ở nội địa một chút, sau đó lại đến Phuket để thi đỗ giấy phép nâng cấp mở rộng vùng nước của thợ lặn. Chỉ cần có tờ giấy phép này, cô có thể xử lý bất kỳ công việc dưới nước nào.”
“Thật sao?” Nhan Lôi cười hỏi: “Cô cũng thi lấy giấy phép lặn dưới nước ở Phuket à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677218/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.