Chẳng bao lâu trời rạng sáng, Đinh Doãn Hào mới về tới biệt thự nhà mình.
Theo sau là Bạch Vi Vi đang lê từng bước một, vừa mới bước vào huyền quan*, đèn đã chiếu trên gương mặt trơn bóng như ngọc của cô ta, những giọt nước mắt lờ mờ như ngọc trai trên khóe mắt kia vẫn chưa khô cạn.
*Huyền quan: là một khu vực sảnh trống ở gần cửa ra vào và kết nối với phòng khách, có thể coi là khoảng đệm của phòng khách.
Đêm nay tới cục cảnh sát làm loạn như vậy, cô ta cũng cực kỳ mệt mỏi, vì vậy bỏ áo khoác ra, đi vào trong phòng ngủ, giọng nói cứng ngắc đầy qua loa: “Anh đi ngủ trước đi, em đợi tin báo tới.”
Đinh Doãn Hào nhìn đồng hồ, thản nhiên an ủi: “Em yên tâm, bà ta chạy không thoát đâu. Nhiều nhất là thêm một ngày nữa, bà ta sẽ vĩnh viễn biến mất.”
“Em đợi tin báo tới.” Bạch Vi Vi vẫn không yên lòng, chỉ khi xác nhận người kia thật sự đã chết, cô ta mới có thể vĩnh viễn bình chân như vại làm cô chủ nhà họ Bạch của mình, làm Bạch Vi Vi độc nhất vô nhị kia.
“Anh đến phòng làm việc ngủ.” Đinh Doãn Hào đi qua một bên.
Đi một chuyến tới cục cảnh sát, đêm nay bọn họ đều không còn chút buồn ngủ nào.
Mặc dù trên danh nghĩa bọn họ đã là vợ chồng, nhà họ Bạch và nhà họ Đinh cũng đã làm tiệc đính hôn, nhưng xét về mặt cá nhân, Bạch Vi Vi cũng không quá gần gũi với anh ta, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677189/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.