Bắp thịt thối rữa.
Tổn thương phần mềm.
Da lở loét.
Tổn thương do giá rét sâu độ hai.
Mô sâu phù nề…
“Lôi Lôi, anh không sao. Bác sĩ nói tay của anh có thể khôi phục như ban đầu, em đừng buồn.”
Trần Bạc Vũ nằm trên giường, mặt mày bình tĩnh. Cứ như thứ viết trên tờ báo cáo kiểm tra trong tay cô không phải tay của anh.
Nhan Lôi nhẹ nhàng vạch ra một góc vải.
Chỉ thấy mười ngón tay của anh hoàn toàn sưng lên, da cũng đổi thành màu tím đậm.
Phần tổn thương do giá rét nặng nhất là ngón tay cái của anh, trên hai ngón tay cái đều có vết thương lở loét, da thịt lộ ra ngoài đều thành màu đen, thấm dịch thể trong suốt.
Đây chính là cái giá anh dùng tay không đổ nitơ lỏng. Nhan Lôi ngồi bên giường của anh, nhẹ nhàng bỏ miếng vải gạt xuống, nhưng cô cắn môi, nước mắt không chịu kiểm soát mà “lách tách” rơi xuống.
Sau khi cô được cứu đưa xuống núi, đã lao tới bệnh viện thăm anh trước, kết quả vết thương của bạn trai thật sự làm người ta lo lắng.
Trần Bạc Vũ không thể nhìn cô khóc nhất, muốn dùng tay xoa trán cô, nhưng cánh tay vừa nâng lên, làm chỗ bắp thịt thối rữa đau đớn một trận.
Nhận ra mình không hoàn thành được động tác đơn giản này, anh đành phải nhẹ giọng an ủi: “Đừng buồn, anh thật sự không sao. Đến ngày kia, anh có thể làm phẫu thuật.”
Nhan Lôi cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677155/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.