Cùng lúc đó, Nhan Lôi phát hiện mình đã tra án đến mức khiến bản thân tịch mịch như tuyết.
Lên tàu ở ga tàu điện ngầm của cục thành phố, đi tuyến tàu điện số mười ba, đến trạm Đỉnh Đại thì xuống, lại đi bộ về phía Đông thêm hơn năm trăm mét nữa là tới cổng trường đại học.
Cô hít một hơi không khí trong lành, trong lòng thầm nói không hổ là trường học danh tiếng cả trăm năm, cảnh sắc động lòng người, yên tĩnh hài hòa. Ngôi trường trăm năm này đúng thật là có sự ý nhĩ tao nhã lắng đọng.
Chỉ có điều… sao ít người thế này?
Đi thẳng đến tòa nhà giảng đường của Đỉnh Đại, cô cũng chẳng gặp được mấy người. Kỳ lạ, sinh viên Đỉnh Đại đi đâu hết rồi?
Lúc này, một chú bảo vệ có lòng tốt đã giải đáp sự nghi hoặc của cô: “Cháu này, cháu học ở học viện nào thế? Giờ là lúc nghỉ hè rồi, cháu đến tòa giảng đường làm gì?”
Cô cúi đầu mở điện thoại ra, lịch vạn niên, hôm nay là ngày một tháng bảy.
Ờm…
Tháng bảy thì có lớp học quái gì chứ!
Cô chỉ đành gọi điện thoại cho đội trưởng Lý, nói rõ tình hình. Sau đó, đội trưởng Lý mới nói: “Ồ, tôi quên mất chuyện sinh viên sẽ nghỉ hè.” Ngừng một lúc, ông ấy đổi sang một nhiệm vụ khác: “Nếu nhân viên điều tra vụ hội cho vay trong trường đã về nghỉ phép rồi thì cô đi điều tra vụ án nhà họ Từ đi vậy.”
“Vụ án nhà họ Từ?”
Đội trưởng Lý nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677149/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.