Một tiếng sau, Nhan Lôi hiểu ra một câu không có không biết xấu hổ nhất, chỉ có không biết xấu hổ hơn.
Ba từng dặn dò, khi phá án phải cố hết sức không để bất kì cảm xúc cá nhân nào kích động, cần phải thể hiện sự công bằng khách quan. Cảnh sát chỉ cần truy tìm sự thật cuối cùng của sự việc thôi.
Nhưng mà, khi cô nhìn thấy cái lão khốn kiếp Từ Văn Bác này, vẫn muốn vén tay áo lên đánh ông ta một trận.
Nói ra thì, Từ Hiểu Bân cậu cả nhà họ Từ ngồi tù gần hai tháng, Từ Văn Bác muốn nộp tiền bảo lãnh cho con trai, đã mời một nhóm luật sư thay ông ta ra trận, còn ông ta không có việc gì cũng chạy đến cục thành phố.
Hôm nay, cô vừa đi làm, đã nghe thấy Từ Văn Bác đến “vớt” con trai, đây đã là lần thứ năm Từ Văn Bác đến vớt người.
Lúc Nhan Lôi tiếp đãi ông ta, câu đầu tiên mà lão già háo sắc này nói là: “Cảnh sát Nhan, cô thật xinh đẹp, rất giống với một người thân thiết với tôi khi tôi còn trẻ… Có muốn nhảy việc đến công ty tôi không? Tôi cho cô mỗi tháng ba mươi ngàn!”
“Thành thật một chút đi, nơi này là sở cảnh sát, không phải khách sạn nhà ông!” Một giọng nói nghiêm khắc ngắt lời Từ Văn Bác, người cùng cô tiếp đãi Từ Văn Bác là Chu Diên.
Nhìn thấy cô bị Từ Văn Bắc trêu chọc, Chu Diên trước giờ luôn ôn tồn lễ độ cũng bị chọc giận, anh ta lại cảnh cáo thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ba-ba-xuyen-nguoc-van-pha-an/2677139/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.