Thẩm Quân bước đến trước cửa nhà, hít một hơi thật sâu rồi đưa tay lên gõ cửa, cạch một tiếng, cửa được mở ra.
Trước mắt hắn là thiếu niên mà hắn yêu thảm từ lâu, cậu lúc này một thân tây trang tranh trọng, cả người toát ra vẻ đẹp kiểu quý của một tiểu vương tử. Nhìn cậu như vậy hán không nhịn được mà căng chặt cơ thể.
" Anh đến rồi, mau vào nhà nào " Nói xong cậu liền cầm lấy tay người kia dẫn vào nhà.
Thẩm Quân bước theo cậu, hắn chú ý đến trong nhà cũng được bài trí thật đẹp, chỉ cần nhìn vào liền biết cậu đặt bao nhiêu tâm sức vào những việc này. Mà tất cả đều được chuẩn bị cho hắn
Nhìn thiếu niên vẫn đang nắm tay mình, hắn môi không nhịn được mà nở một nụ cười thật tươi. Mà Tống Ninh Trần cũng nhìn thấy nụ cười này của hắn lúc quay người lại, cậu biết hắn rất đẹp, nhưng lại không ngờ được khi hắn cười lên lại đẹp trai hơn gấp mấy lần lúc không cười. Xem ra, sau này cậu phải để ý hán hơn mới được, nếu không hắn lại gieo rắc đào hoa cho kẻ khác mất
Cậu kéo ghế cho hắn, sau đó cả hai cùng ngồi thường thức rượu và những món ngon do chính tay cậu chuẩn bị.
Thẩm Quân bị cậu hối thúc liền ước xong điều ước của mình rồi thổi tắt nến, lúc hắn thổi xong ngọn nến cuối cùng thì thấy thiếu niên vốn đang đứng đối mặt với hắn quỳ xuống, trên tay là một bó hồng xanh lớn, và câu nói của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-tung-hoanh-thoi-mat-the/2656224/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.