Tần Thương nhẹ nhàng khép cuốn sách trong tay lại, đặt trên tủ đầu giường, bước tới cửa sổ kéo ra bức màn màu nhạt, ánh nắng lười biếng tỏa ra chiếu vào thân thể Tần Thương
Tần Thương nheo mắt cười, nói với cô gái ở phía sau:
“Thời tiết hôm nay cũng không tệ lắm.”
Cô gái ấy mặc một chiếc áo bông ngắn, quần jean màu đen, buộc tóc đuôi ngựa cao, thoải mái gọn gàng. Cô đi tới gần Tần Thương, nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói
“Đúng vậy, tuyết ở bên ngoài đã từ từ tan hết rồi” Cô gái nhìn về phía Tần Thương, trong đôi mắt trong trẻo ấy thoáng lên vài phần lo lắng, sau đó lại mang theo một chút vui vẻ, cất tiếng:” Anh Tần, tình trạng của anh so với lúc trước thì tốt hơn nhiều lắm.”
Tần Thương cụp mi xuống, nhìn không rõ cảm xúc trong ánh mắt, khoé miệng chỉ có một nụ cười nhàn nhạt: “Ừm, là hắn chăm sóc tôi rất tốt.”
Cô gái cong mắt, giọng nói khẽ vang lên:
“Hâm mộ ghê! Ước gì em cũng có người yêu như vậy thì tốt biết mấy.”
Tần Thương cười, không nói chuyện, lười biếng ngồi trên ghế sô pha cạnh cửa sổ, gương mặt anh tuấn hợp lại trong vầng sáng của ánh nắng, đôi môi nhợt nhạt, lông mày nhẹ nhàng, anh như một con bướm trắng lang thang trong nắng, chỉ một cái chớp mắt bóng dáng ấy đã vội biến mất
“Vậy anh Tần, em đi gọi chú quay phim vào đây, anh thấy được không?”
Tần Thương gật đầu, giơ tay khảy khảy vào chiếc mũ len đang đội, đây là Dương Dật Thiên mua cho anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-sa-vao-dem-dai/1184415/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.