TĨNH THU CƯỜI:
- Anh cứ như trẻ con đòi quà, người ta đòi đan áo, anhcũng đòi. – Nói đến đây, Thu định thử lòng anh: - Anh định nhờ em đan áo à? Tạisao anh không nhờ… người yêu đan giúp?
Anh vội nói:
- Anh đâu có người yêu? Thu nghe ai nói anh có ngườiyêu?
Nghe anh nói chưa có người yêu, trong lòng Thu thì phấnkhởi, nhưng miệng tiếp tục giả vờ:
- Bà Trương bảo anh… có người yêu rồi, lần trước anhvề thă
Anh kêu oan:
- Chưa cưới thì lấy đâu ra vợ? Bà ấy rất muốn ghép Thuvới Lâm nên mới nói như thế. Thu cứ đến đội của anh hỏi xem anh đã có vợ chưa.Thu không tin anh thì tin tổ chức, được không?
- Việc gì em phải đến đội của anh để hỏi? Anh… cưới vợhay chưa… có liên quan gì đến em? – Thu nói.
Hình như anh cũng nhận ra thần sắc của mình biến đổi,nên cười cười rồi nói:
- Chỉ sợ Thu hiểu nhầm.
Trong lòng Thu cảm thấy ấm áp, nhất định anh rất thíchThu, nếu không tại sao anh sợ Thu hiểu nhầm? Nhưng Thu không dám hỏi tiếp, cảmgiác hình như đi đến bờ vực, hỏi tiếp, sẽ bước xuống đấy mất.
Anh cũng không nhắc lại, chỉ hỏi tình hình của Thu,Thu rất thẳng thắn nói chuyện gia đình mình, cảm thấy không phải giấu giếm anhđiều gì, có thể để anh biết, còn có thể thử thách anh. Thu kể chuyện bố mẹ bịđấu tố, bố phải về nông thôn, anh trai không được gọi về.
Anh lặng lẽ nghe không nói gì, mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360931/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.