THU RẤT SỐT RUỘT, khôngbiết ai đến tận công trường tìm mình, Thu hỏi Sinh:
- Anh có biết ai tìm emkhông?
- Một người giống như emgái của cô, còn người kia tôi không biết.
Nghe nói em gái, tay chânThu mềm nhũn, chắc là mẹ xảy ra chuyện gì rồi, không thể đang tr nắng em phảira tận đây. Đúng lúc, Thu gánh gánh cát lên, nhưng nghe nói vậy, Thu không gánhnổi, đành để Sinh gánh lên. Thu xin lỗi:
- Làm phiền anh, em chạylên xem ai.
Thu vội vã chạy lên,trông thấy em gái đang đứng dưới bóng cây, bên cạnh còn có một người con gáikhác, Thu nhìn, thì ra Phương, Thu cảm thấy nhẹ cả người.
- Phương đấy à? Mình cứngỡ…
Phương đang phe phẩy cáikhăn tay, nói:
- Nóng quá, nắng nóng thếnày mà chị Thu vẫn đi làm?
Thu đến dưới bóng cây:
- Phương vừa đến à? Hômnay có phải về ngay không? – Thấy Phương gật đầu liền nói: - Vậy Thu xin phépnghỉ hôm nay.
Thật ra cũng khó, nếu xinphép nghỉ Sinh sẽ hải gánh một mình, như vậy chẳng hóa ra làm hại anh? Nếukhông nghỉ, chỉ đứng đây nói chuyện người ta sẽ có ý kiến. Đang không biết phảixử lí thế nào thì Thu thấy Sinh gánh cát lên, cô chạy đến thương lượng.
Sinh rất mau mồm maumiệng:
- Cô cứ nghĩ đi, tôi gánhmột mình cũng được.
Vậy là Thu xin nghỉ, cùngvề với em gái và phương. Về đến nhà, nghe nói Phương chưa ăn cơm, Thu liền thổicơm mời Phương, cũng chẳng có gì ăn, Thu lấy dưa muối, rau cải khô lần trước bàTrương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360910/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.