Cuối cùng thì Thu phải quay đi, Ba lên trước.
Cho đến khi anh gọi: "Xong rồi!", Thu mớiquay người lại. Thu thấy anh mặc cái quần quân phục ra ngoài quần ướt, Thu nóidù sao trời cũng nóng, chỉ chốc lát sẽ khô. Thu để anh lên bờ, không trông thấyanh đâu nữa, Thu mới từ dưới nước lên, mặc áo quần ra ngoài đồ bơi đang ướt,chạy vội vào nhà vệ sinh thay đồ. Kết quả áo quần ngoài ướt dính vào người,khiến Thu rất khó xử.
Thu bảo Ba cầm đồ bơi, lần sau đến sẽ đem theo, Thukhông dám mang về nhà. Anh giúp Thu đưa xe qua sông, sang bên kia bờ Thu khôngdám để anh đi cùng, một mình kéo xe về, anh theo sau cách một quãng xa, theocho đến gần nhà máy giấy, anh dặn Thu vào giao hàng trả xe, cong anh ra bến đòqua sông, theo chuyến xe khách cuối cùng về Tây Thôn Bình.
Sự việc qua rồi Thu mới thấy sợ, sợ có người thấy Thuđi với Ba, tố cáo với nhà trường. Nhưng sau đây mấy hôm, hầu như không có việcgì Thu mới vui mừng, từ nay về say có thể lén lút gặp Ba. Thu biết anh phải đổica cho người khác mới có hai ngày lên thành phố, ít nhất phải hai tuần mới lênmột lần. Lúc anh lên, nếu Thu không đi một mình thì cũng không dám gặp anh nóichuyện. Cho nên, hai người có gặp nhau được không còn phải "nhờtrời".
Không biết có phải vì Ba nói ông Thịnh là con ngườikhông đàng hoàng nên Thu càng ngày càng cảm thấy ông ta không đàng hoàng. Cónhững lúc nói chuyện ông ta cứ áp sát tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360889/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.