Ba vừa đi được một lúc thì mẹ và em gái về. Mẹ bảo rakia hóng mát, trông thấy Ba đi, hai người mới về. Mẹ nhìn đồng hồ, gần mười mộtgiờ, lo lắng nói:
- Cậu ấycó bảo tối nay ở đâu không?
Thu nói cứng:
- Mỗi lầnanh ấy không có chỗ nghỉ đều ngồi ở đình suốt đêm, chắc chắn giờ này không cònđò sang sông, có thể anh ấy ngồi ở bờ sông.
Thu cảm thấy cổ họng nghẹn lại, không muốn nói thêmnữa.
Mẹ ngồi bên giường Thu, nói:
- Mẹ biếtcon không muốn rời cậu ấy, xem ra cậu ấy không phải là người xấu, nhưng có cáchnào khác? Con còn trẻ, cậu ấy đã hơn hai mươi, làm bạn với nhau sẽ có người nóinày nói nọ. Con còn trẻ… công việc cũng chưa đâu vào đâu, mẹ bảo con với cậu ấytạm thời không gặp nhau để thử thách, nếu cậu ấy thật lòng, không vì một nămkhông gặp mà thôi nhau. Nếu không qua được thử thách…
Thu nói:
- Mẹ, mẹkhông phải giải thích, con biết mẹ vì con, mẹ đi nghỉ sớm, ngày mai còn đi làm.
Mẹ nói:
- Ngàymai con không? Chân con đau như thế cũng chẳng nói với mẹ một tiếng.
- Con nóimẹ lại lo, có tác dụng gì? Mẹ yên tâm, con đồng ý với anh ấy ngày mai không đilàm nữa.
Em gái Thu nói:
- Ngàymai chị không đi làm vậy đôi ửng cao su kia không còn tác dụng nữa à?
Thu biết em gái rất thích đôi ủng, hôm trước mua chonó đôi ủng lửng, không cao như đôi này. Thu nói ngay:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-ngam-hoa-son-tra/2360872/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.