Editor: Hạ Vy Lam
Beta: Mạc Y Phi
Quần áo, giày dép rải rác trên mặt đất, cả căn phòng rất bừa bộn.
Gió thổi qua chiếc rèm cửa hé mở giống như những thủy thủ giương buồm căng phồng.
Người nằm đè trên cô nặng như muốn lấy mạng người.
Cô hơi đẩy anh ra, lẩm bẩm: “Anh nên giảm cân đi.”
Người đàn ông nở một nụ cười lười biếng, xấu xa hỏi cô: “Vậy chúng ta làm thêm lần nữa nhé?”
Mắt cô trợn lên, dữ dằn uy hiếp anh: “Anh dám!”
Bộ dạng mặc dù hung dữ nhưng trong giọng nói lại … nồng đậm sắc xuân, không thể che dấu hết. Cô tiện thể khép hai chân lại.
Anh khẽ cười, mái tóc ngắn ngang trán hơi lộn xộn, che gần hết tầm mắt, nhưng cô vẫn thấy được lớp sóng mãnh liệt lóe lên trong ánh mắt của anh. Quả nhiên, việc tiếp theo chờ đợi cô nói là sóng to gió lớn cũng chưa thể diễn tả hết được.
Ầm!
Tiếng sấm nổ vang vọng bên tai.
Đồng Diễm Dương đột nhiên mở mắt, ngây người nhìn lên trần nhà, một lúc lâu sau mới nghe thấy tiếng mưa rơi cực nhỏ ngoài cửa sổ.
Cuối tháng năm, mùa mưa dầm của Giang Nam đã đến.
Cô nằm trong bóng tối chậm chạp chuyển động cơ thể, cuối cùng vẫn bực bội đứng lên đi đến đóng cửa sổ. Mùa mưa dầm ở thành phố Du vẫn rất lạnh, cô mặc áo ngủ có thắt lưng, chân trần đi trên sàn nhà bằng gỗ, rèm cửa bị gió thổi lên, nước mưa thuận theo gió bay vào, rơi xuống cánh tay và mặt của cô.
Đồng Diễm Dương đóng cửa sổ rồi vẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797320/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.