Nước mùa đông lạnh thấu xương.
Bỗng nhiên rơi xuống nước, chợt cảm thấy giống như ngàn vạn cây kim chui vào trong xương vậy.
Tiết Định nổi lên mặt nước, cơn say nhanh chóng tản hết, vô thức tìm bóng dáng Chúc Thanh Thần, lại không thấy cô nổi trên mặt nước, dọa anh sợ đến mức dây thần kinh như muốn đứt ra, đầu ong ong.
"Chúc Thanh Thần!" Anh bơi trên nước, gọi tên của cô.
Nhưng không có tiếng trả lời.
Trên mặt nước chỉ còn lại chiếc thuyền bị lật ở kia, lắc qua lắc lại, cũng không có bóng dáng Chúc Thanh Thần ở đó.
Lòng thắt lại, anh hô hấp có chút khó khăn.
"Chúc Thanh Thần! Cô ở đâu?" Lại kêu vài tiếng nữa, vẫn không có ai đáp lời.
Anh nhận ra giọng của mình đang run rẩy, khàn khàn đến mức không rõ âm thanh.
Nhưng trên mặt nước yên tĩnh, chỉ có họ để lại những mảng gợn sóng lớn, từng vòng từng vòng đẩy ra xa, im ắng lại mạnh mẽ.
Lòng Tiết Định trùng xuống, một mực lặn xuống nước mở mắt tìm kiếm cô gái kia.
Quá tối.
Trong bầu trời đêm không có lấy một ánh trăng, dưới đáy nước càng tối hơn, sâu không thấy đáy.
Nước lạnh từ bốn phía tuôn qua, khí lạnh chạy thẳng vào đáy lòng nhưng anh lại cảm thấy có người đang kéo trái tim này, từng chút từng chút kéo anh đi xuống vực sâu không đáy này.
Cô ở đâu?
Cuối cùng cô ở đâu?!
Anh liều mạng tìm khắp bốn phía, trong đại não là một mớ hỗn độn.
Ngoi lên mặt nước lấy hơi rồi lại lặn xuống.
Lấy hơi rồi lại lặn xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797280/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.