Từ khi Đồng Diễm Dương ra nước ngoài, luôn gọi điện thoại đến vào lúc sáng sớm.
Dưới gối, chuông điện thoại liên tục vang lên.
Chúc Thanh Thần nhấn vài lần, cuối cùng cũng chấp nhận, đưa điện thoại di động vào ổ chăn.
Vài giây sau, cô đột ngột vén chăn lên ngồi dậy, giống như bị người ta giội cho một chậu nước đá vào đầu, toàn thân lạnh run.
Người bên kia điện thoại vẫn không ngừng alo, cô đã cúp điện thoại, đá văng chăn, loạng choạng xuống giường, rác ở trên dép lê, đầu không chải, mặt không rửa đã đẩy cửa đi ra ngoài.
Dưới tầng có tiệm bán báo, ông chủ trông thấy cô giống như chạy nước rút 100m từ trong hành lang lao ra, y hệt tội phạm mà giật lấy cuốn tạp chí nhiếp ảnh nổi tiếng trên quầy, hô hấp không ổn định lật tạp chí, lồng ngực phập phồng lên xuống.
Mãi đến khi lật đến một trang nào đó, động tác mới dừng lại, giống như người bị mất hồn đứng ở đó.
Ông chủ không lên tiếng, muốn hỏi cô muốn mua sách à, nhưng thấy biểu cảm không bình thường của cô, ông cũng không dám mở miệng.
Rất nhanh cô bỏ cuốn tạp chí xuống, quay đầu đi.
Đứng dưới ánh mặt trời bấm điện thoại gọi Tô Chính Khâm, Chúc Thanh Thần trực tiếp hỏi một câu: "Thể diện của anh để đâu?"
Người bên kia cũng không hoảng hốt, giống như đã đoán trước được cuộc gọi chất vấn này, câu mở miệng chính là: "Thanh Thần, trước hết em nên bình tĩnh nghe anh nói."
"Bình tĩnh? Tô Chính Khâm, anh không nói nột tiếng nào mà đã lấy tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-di-den-tan-cung-the-gioi/1797260/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.