Vị người thân nào đó an vị, dương dương đắc ý
Trần Nhược Vũ bắt đầu có áp lực, liền nhỏ giọng lén hỏi “Sao anh lại tới đây?”
Người thân liếc ngang đảo mắt, khí thế nói: “Em không mời anh, chẳng lẽ anh không thể xin người khác”
Thật ra thì anh chính là người chạy việc, giúp Doãn Tắc mang nhẫn cầu hôn tới. Tên kia đã sớm mang Cao Ngữ Lam về thành phố C, lấy lòng nhạc phụ nhạc mẫu rồi, đợi không được đến lúc người ta giao nhẫn, liền nhờ hắn mang tới
Trần Nhược Vũ nghĩ người này thật là giảo hoạt, trước đây năn nỉ cô cả nửa ngày để cô dẫn anh đi thành phố C, lại hoàn toàn không nói chuyện mình là nhân viên bưu kiện, giữ cái này lại hù chết cô, thật là đáng ghét
Người thân liếc một cái lên thức uống, cau mày: “Không phải là nói em đừng uống coca sao? Không tốt” Cầm lấy cái ly, giúp cô uống nốt nửa ly còn lại, đem cái ly đưa cho Doãn Tắc nói: “Giúp cô ấy đổi nước trái cây”
Trần Nhược Vũ quẹt miệng, lại quản lí cô rồi, thật đáng ghét
Bên cạnh Dương Dương đụng cô, nhìn Mạnh Cổ một cái, lén thu ngón tay cái lại, cười mập mờ. Mặt Trần Nhược Vũ có chút hồng, thật đáng ghét , người đàn ông này cho cô chút tâm lí để cô chuẩn bị cũng không có, lần này làm mọi người đều biết rồi. Chỉ là, cô cũng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm
Cô cũng uh, có người thân ở đây. Trong lòng có đắc ý nho nhỏ
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-day-dua-khong-ro/2897350/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.