Muốn tốc chiến tốc thắng, không thể chỉ một mình làm được. Muốn khiến đối phương dứt khoát những chuyện như vậy, cho dù bản thân nỗ lực hết sức cũng không thể
Ngày thứ hai, Mạnh Cổ làm tài xế, đưa Trần Nhược Vũ với Lương Tư Tư ra sân bay
Trần Nhược Vũ cúi đầu, cố nén nước mắt. Cô nhìn Lương Tư Tư biến mất khỏi tầm mắt, chợt nghĩ, cậu ấy hướng về phía nam nhân ấy mà chạy, là chạy về phía cuộc sống còn lại hay là về phía chiến trường đây? Hoặc là, cuộc sống có nam nhân vốn đã là chiến trường rồi?
Cô quay đầu, nhìn Mạnh Cổ mặt mày nhẹ nhõm vui mừng, khiến cô không khỏi cảm thấy buồn bực, anh không có buồn cùng cô, thật đáng ghét
“Sao vậy?” Mạnh Cổ nhìn vẻ mặt kỳ lạ của cô, liền hỏi
“Không làm sao cả” Trần Nhược Vũ nghiêng đầu đi ra khỏi sân bay
Được rồi, cô cũng có chiến trường, phải hảo hảo tính toán mới được, làm sao có thể cùng Mạnh Cổ đi qua cả đời mà không đổi người
Cô không đổi anh, mà anh cũng không đổi cô mới được
Cô muốn cùng một người đi qua cả đời, cũng hi vọng người đó có thể là Mạnh Cổ
Nhưng bây giờ, anh xem ra cũng không có đủ cảm giác an toàn với cô, theo lý thuyết thì là không nên nha. Điều kiện của anh tốt hơn cô nhiều, cô bất an cũng rất bình thường. Nhưng mà, lại là anh. Là anh không đủ đầu nhập, còn cô là không đủ nhiệt tình sao?
Trần Nhược Vũ nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-day-dua-khong-ro/2897331/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.