Cuối cùng mọi người ai cũng không uống rượu, chỉ là ngược lạicàng náo càng dữ dội. Cánh đàn ông biểu hiện tình bạn phương thức rấtkỳ quái, liên tục lật tẩy lẫn nhau, hận không thể đem đối phương đánhgiá đến cả bộ phận phía dưới.
"Người rối loạn nhất thế giới lúc này, nhất định là Lôi Phong."Doãn Tắc đã kết luận như vậy, "Hiểu Vân cô phải coi chừng hắn, một bụngđầy ý nghĩ xấu."
"Cậu đã lo lắng dư thừa rồi, chỉ là không cần phải khích bác."Lôi Phong nhanh như gió đáp lại, "Hiểu Vân đối với lai lịch chúng ta đều là biết rõ. Cả ba người trong đó chỉ có một mình tôi là chỉ có một mốitình đầu duy nhất, rất chung tình, đâu có phải như hai gã bại hoại cáccậu."
"Mẹ nó, cái người này mới là thật khích bác." Doãn Tắc chuyểnsang Cao Ngữ Lam, mặt thành khẩn, "Đừng nghe cậu tôi, anh mới làngây thơ vô tội. Thật ra thì kẻ bỉ ổi nhất nhất chính là Mạnh Cổ, bạn gái củahắn nhiều vô kể."
"Cút." Mạnh Cổ ném mấy hạt đậu qua.
Doãn Tắcgiơ ngón tay lên đếm, "Lương Tiểu Hà, Mặc Mỹ Hoa, VươngPhương, Lưu Dĩnh. . . . . . Tớ biết rõ cũng không sai biệt lắm có khoảng mười người, đó còn là có cả những người tớ chưa biết nữa đấy."
Trần Nhược Vũ dựng lỗ tai lên nghe, gã này đúng là một gã đạihoa tâm mà, thật quá coi thường hắn, quả nhiên là không thể tin cậyđược. Thật may là cô kịp thời quay đầu lại, không thì phải sa chân vàovũng bùn.
Đinh Hiểu Vân lúc này quay sang nói chuyện vớiMạnh Cổ: "Nàykhông thể coi đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-day-dua-khong-ro/114712/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.