Mùa thu đã qua mộtthời gian ngắn nhưng cái nóng bức của ngày mùa hè vẫn chậm chạp khôngtiêu tan, vào nửa đêm thậm chí còn có thể nổi sấm chớp mưa rào, Tả Thiên nhìn ra bên ngoài cửa sổ thấy sấm sét vang dội như muốn xé rách mànđêm, cả người cảm thấy phiền muộn, trằn trọc nửa ngày cũng không có cách nào ngủ được.
Cũng không biết cô gái ngoài phòng khách có ngủ ngon hay không?
Nghĩ vậy, anh đơn giản đứng dậy đi ra xem tình huống bên ngoài, lại ngoài ýmuốn thấy phòng khách vốn tối đen như mực lại đèn đuốc sáng trưng, màcô gái vốn nên đi ngủ lại ngồi trên ghế sô pha, quay lưng về phía anhbịt kín hai tai lại, cho dù cách cô một khoảng nhất định, anh cũng cóthể nhận thấy cô đang sợ hãi.
Lớn như vậy còn sợ sét đánh.
Tả Thiên vừa buồn cười lại đau lòng, đi lại gần định an ủi, nhưng KhươngLai vừa thấy anh, lập tức vọt vào trong lồng ngực của anh, làm anh suýtngã hít vào một ngụm khí lạnh, "Đừng......" Thiếu chút thì đầu cô đụnggãy một đoạn xương sườn của anh rồi.
Khương Lai không tự chủ tiếp tục rúc vào trong ngực Tả Thiên, giống như chú chó nhỏ, "Em sợ sét đánh......"
(Uầy! Sao không phải là mèo nhỏ mà lại là chó nhỏ.)
Ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, thân là một người đàn ông khỏe mạnh đã lâu không vận động, Tả Thiên rất khó tập trung lực chú ý, nhưng cảngười Khương Lai đang sợ hãi, anh cũng không thể tàn nhẫn đẩy cô ra, tựhỏi một hồi, anh vươn một bàn tay nhẹ nhàng vuốt lưng cô, "Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-anh-chong-ba-dao-chien-tranh-lanh/56975/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.